Biện pháp bỏ phiếu đem công bằng về sức khỏe bị tấn công

(Hình minh họa: arnaud-jaegers/Unsplash

Các biện pháp bỏ phiếu đã chứng minh được rằng đó là cách hiệu quả để cử tri đưa ra quyết định về việc cải thiện sức khỏe của họ, từ quyền phá thai và nghỉ ốm có lương, đến mức lương tối thiểu và quyền tiếp cận nước sạch.

Không phải ngẫu nhiên mà các nỗ lực hạn chế quyền tiếp cận biện pháp bỏ phiếu đang gia tăng cùng lúc với các tiến bộ về công bằng đang được thông qua tại các thùng phiếu. 75 dự luật đã được đưa ra tại các cơ quan lập pháp tiểu bang vào năm 2023 để thay đổi các quy tắc và khiến quy trình bỏ phiếu trở nên khó khăn hơn đối với cử tri để đạt được tiến triển về các vấn đề mà họ quan tâm. Vào ngày 22 Tháng Mười Một, một cuộc họp qua Zoom do Dịch Vụ Truyền Thông Thiểu Số (Ethnic Media Services) tổ chức, bàn luận về vấn đề này.

“Các biện pháp bỏ phiếu là một hình thức dân chủ trực tiếp, không phân biệt đảng phái, cho phép cử tri tạo ra sự thay đổi có ý nghĩa đối với các vấn đề mà họ quan tâm, ngay cả khi các vấn đề đó không được giải quyết tại các cơ quan lập pháp của tiểu bang, đặc biệt là các vấn đề về sức khỏe,” Avenel Joseph, phó chủ tịch điều hành tạm thời của Quỹ Robert Wood Johnson cho biết tại cuộc họp.

Bà Avenel Joseph cũng nêu bật các chính sách hỗ trợ kết quả sức khỏe tốt hơn đã được thông qua thông qua các biện pháp bỏ phiếu.

Bà Avenel Joseph. (Hình: EMS cung cấp)

Một nghiên cứu gần đây của Health Affairs phát hiện ra rằng, trong số 534 cuộc trưng cầu dân ý của các tiểu bang và các sáng kiến ​​bỏ phiếu sửa đổi hiến pháp được thông qua từ năm 2014 đến năm 2023, 63.5% liên quan đến chăm sóc sức khỏe, phổ biến nhất là liên quan đến phá thai và Medicaid. Biện pháp bỏ phiếu là một ‘cách mạnh mẽ’ để cử tri đưa ra quyết định cải thiện sức khỏe của họ.

Chỉ riêng trong cuộc bầu cử 2024 vừa qua, cử tri ở bảy tiểu bang thông qua các biện pháp bỏ phiếu bảo đảm quyền phá thai theo luật ở tiểu bang của họ; cử tri ở Nebraska, Alaska và Missouri thông qua các biện pháp chấp thuận quy định nghỉ ốm có lương cho người lao động; người dân Missouri đã bỏ phiếu tăng lương tối thiểu lên $15/giờ; và các biện pháp hạn chế quy trình bỏ phiếu đã thất bại ở Arizona và North Dakota. Joseph cho biết: “Không phải ngẫu nhiên mà những nỗ lực hạn chế quyền tiếp cận biện pháp bỏ phiếu đang gia tăng trong khi những tiến bộ vì một nước Mỹ công bằng hơn đang được thông qua tại các thùng phiếu thông qua các chính sách như nghỉ phép có lương, mức lương tối thiểu và quyền tiếp cận phá thai.”

Theo bà Joseph, thông thường, những hạn chế này được đưa ra vì các nhà lập pháp cho rằng điều đó sẽ bảo vệ tiểu bang khỏi ảnh hưởng của chính trị bên ngoài hoặc tiền bạc, nhưng các quan chức được bầu thường có nhiều khả năng thúc đẩy lợi ích của công ty hoặc đảng phái hơn là cộng đồng mà họ đại diện, trong khi những nỗ lực hạn chế các biện pháp bỏ phiếu thường đến từ các nhóm lợi ích đặc biệt của đảng phái.

“Quy trình bỏ phiếu đã tồn tại ở Missouri trong hơn 100 năm và đóng vai trò là một biện pháp kiểm tra quan trọng đối với cơ quan lập pháp của chúng tôi, đặc biệt là trong những năm mà cơ quan này không đáp ứng được nhu cầu của người dân,” Richard von Glahn, giám đốc chính trị của Missouri Jobs for Justice cho biết.

Ông Richard Von Glahn. (Hình: EMS cung cấp)

Trước khi Dự luật A được thông qua vào Tháng Mười Một, 2024, bảo đảm chính sách nghỉ ốm có lương và mức lương tối thiểu $15/giờ vào năm 2026, cứ ba người lao động ở Missouri thì có một người – khoảng 730,000 người – không được hưởng chính sách nghỉ có lương dù chỉ một phút.

Richard Von Glahn chia sẻ một câu trích dẫn từ một nhà lãnh đạo trong phong trào đấu tranh vì mức lương tối thiểu, về tầm quan trọng của mức lương cho phép mọi người phát triển. “Đây cũng là một phần của quyền tiếp cận dịch vụ chăm sóc sức khỏe,” von Glahn, người từng làm quản lý chiến dịch cho Đề xuất A, giải thích. “Nếu bạn có bảo hiểm nhưng không đủ khả năng nghỉ làm một ngày, thì bảo hiểm đó chẳng có giá trị gì, vì bạn không thể sử dụng nó, không thể sống dựa vào tiền lương.”

Tại Missouri, một công nhân toàn thời gian hưởng mức lương tối thiểu hiện kiếm được chưa đến $500 một tuần (trước thuế). Đây không phải là mức lương đủ sống ở bất kỳ quận nào trong tiểu bang.

Để đưa Đề xuất A vào cuộc bỏ phiếu, gần 900 tình nguyện viên Missouri đã thu thập được hơn 210,000 chữ ký; trong 10 ngày cuối cùng của cuộc bầu cử, hơn 1,500 tình nguyện viên gõ cửa hơn 150,000 ngôi nhà để thông báo cho mọi người về biện pháp này. Biện pháp đã được thông qua với đa số 58%.

Ông von Glahn kể: “Fran Marion, người lãnh đạo chiến dịch này, là nhân viên bán đồ ăn nhanh ở Kansas City, kể lại rằng lúc con gái cô bị ốm và phải nghỉ học, cô phải để con ở nhà một mình để đi làm. Khi con gái cô hỏi ‘Con bị ốm, sao mẹ không ở nhà với con?’ chăm sóc con?’ cô cảm thấy đau lòng, nhưng nếu nghỉ, cô sẽ không có lương.”

“Hơn 500 doanh nghiệp, chủ yếu là doanh nghiệp nhỏ, đã ủng hộ Đề xuất A, vì họ biết rằng những người lao động được đối xử công bằng và an toàn chính là động lực thúc đẩy tăng trưởng kinh tế bằng cách chi tiêu thu nhập của họ trở lại nền kinh tế địa phương,” ông nói thêm. “Đây cũng không phải là sự chia rẽ đảng phái. Ở các quận nông thôn, cứ bốn người lao động thì có một người bỏ phiếu cho cả Donald Trump và Đề xuất A… Các sáng kiến ​​bỏ phiếu đồng nghĩa với việc chúng ta có đặt lợi nhuận bóc lột lên trên nhu cầu của người lao động trong cộng đồng của mình hay không.”

Theo diễn giả Chris Melody Fields Figueredo, giám đốc điều hành của Quỹ Trung tâm Chiến lược Sáng kiến ​​Lá phiếu (BISC), giành được một điều gì đó vào Ngày bầu cử, không có nghĩa là công việc đã kết thúc, đặc biệt là trong những tháng tới. Bà Figueredo cũng giải thích quy trình đưa một biện pháp vào lá phiếu, và lưu ý rằng quy trình này khác nhau tùy theo từng tiểu bang.

Bà Chris Melody Fields Figueredo. (Hình: EMS cung cấp)

“Mặc dù các biện pháp này được bảo đảm rằng sẽ thực hiện tốt, chúng ta cũng có thể phải đối mặt với các cuộc tấn công lớn thông qua các dự luật nâng tỷ lệ phần trăm ngưỡng cần thiết để thông qua các biện pháp; yêu cầu ngôn ngữ phức tạp hơn để đưa biện pháp vào lá phiếu; hoặc đưa ra các yêu cầu phân phối địa lý hạn chế khiến việc thu thập chữ ký trở nên khó khăn hơn, đặc biệt là đối với các tổ chức cơ sở thiếu kinh phí ở các cộng đồng nông thôn,” bà nói, và đưa ra ví dụ, Ohio đưa ra biện pháp về việc thành lập một ủy ban công dân bị thất bại 46% so với ngưỡng 50%, chủ yếu là do ngôn ngữ bỏ phiếu gây nhầm lẫn. Ủy ban công dân này nhằm phân chia các khu vực lập pháp của quốc hội và tiểu bang, khi không có ủy ban này, việc phân chia lại khu vực bầu cử trở nên khó khăn hơn.

“Ở bất kỳ tiểu bang nào khác, 57% sẽ là đa số đáng kể. Họ có thể giành được nhiều hơn 1 triệu phiếu bầu so với Thống đốc Ron DeSantis,” Figueredo cho biết. “Chúng tôi hy vọng sẽ thấy sự phản kháng như thế này ở các tiểu bang khác, nơi nhiều biện pháp bỏ phiếu trực tiếp vượt trội hơn các quan chức tiểu bang được bầu… bởi vì mọi người nhìn vào những vấn đề này mà không thấy đảng Dân Chủ hoặc đảng Cộng Hòa bên cạnh.

“Điều này nói lên sự đau khổ của các thể chế chính phủ mà chúng ta đang có ở Hoa Kỳ,” bà nói thêm. “Mọi người tin tưởng vào bản thân và cộng đồng của họ trước tiên, và các biện pháp bỏ phiếu có thể là cầu nối để khôi phục lại lòng tin đó đối với các thể chế dân chủ của chúng ta bằng cách cho phép mọi người trực tiếp cải thiện các điều kiện vật chất về sức khỏe của họ.”

Share:

Ý kiến độc giả
Quảng Cáo

Có thể bạn chưa đọc

Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Share trang này:
Facebook
Twitter
Telegram
WhatsApp
LinkedIn
Email
Kênh Saigon Nhỏ: