CSVN lại mị dân, đẩy dân vào chỗ chết chóc, nguy hiểm

Xử phạt vi phạm hành chính. (Hình Cục QLTT TP Hà Nội/TuoiTre)

Hô hào đẩy mạnh công tác phòng-chống tham nhũng, tích cực bảo vệ người đấu tranh, tố cáo nhưng Quy định số 231-QĐ/TW vẫn mập mờ cơ chế bảo vệ, thiếu giám sát độc lập và bao che, Đảng CSVN tiếp tục mị dân, đẩy dân vào chổ chết chóc, nguy hiểm một cách tinh vi hơn.

Những ngày gần đây, truyền thông Nhà nước CSVN liên tục thông tin về Quy định số 231-QĐ/TW của Bộ Chính Trị Đảng CSVN về việc bảo vệ người đấu tranh chống tham nhũng, lãng phí và tiêu cực. Quy định này được ban hành vào ngày 27 tháng Giêng năm 2025 và có hiệu lực áp dụng ngay trong ngày.

Quy định gồm 4 Chương- 12 Điều. Trong đó, từ Điều 4 cho đến Điều 8 nằm trong Chương II quy định về việc bảo vệ người đấu tranh chống tham nhũng được dư luận quan tâm đánh giá là quan trọng nhất. Nó có những nội dung:

-Người đấu tranh và người thân được bảo vệ bí mật danh tính cùng các thông tin cá nhân khác như tính mạng, sức khỏe, tài sản, danh dự, nhân phẩm, vị trí công tác, việc làm, quyền và lợi ích khác theo quy định của pháp luật; Quyền và trách nhiệm của người đấu tranh; Trách nhiệm của cấp ủy, tổ chức Đảng và người đứng đầu; Trường hợp không được bảo vệ, chấm dứt bảo vệ. Và cuối cùng là Những hành vi bị nghiêm cấm.

Trước Quy định 231-QĐ/TW, Bộ Chính Trị CSVN cũng có ban hành Chỉ thị 27-CT/TW cũng có nội dung tương tự. Ngoài ra, ở Việt Nam hiện nay cũng có nhiều văn bản pháp luật quy định về việc bảo vệ người đấu tranh chống tham nhũng. Đầu tiên phải kể đến là Hiến Pháp 2013, sau đó là Luật Phòng-chống tham nhũng 2018, Luật Tố cáo 2018, Bộ luật Hình sự 2015 và các nghị định, thông tư như: Nghị định 31/2019/NĐ-CP, Nghị định 59/2019/NĐ-CP, Thông tư 129/2020/TT-BCA.

Đọc qua những nội dung trong Quy định 231-QĐ/TW của Bộ Chính Trị CSVN, có thể nói là có nhiều điểm mới và điểm nhấn quan trọng so với các văn bản pháp luật nêu trên. Ví dụ, phạm vi bảo vệ ở Quy định này được mở rộng cả người thân của người đấu tranh chống tham nhũng chứ không tập trung chủ yếu vào một người. Tiếp nữa là nội dung bảo vệ, quyền và trách nhiệm của người đấu tranh chống tham nhũng cũng được nêu chi tiết hơn.

Tuy nhiên, chừng đó là chưa đủ. Điều dư luận Việt Nam quan tâm nhất từ trước đến nay là, Quy định 231-QĐ/TW vẫn chưa nêu cụ thể cơ chế bảo vệ dành cho người đấu tranh chống tham nhũng, chưa nêu rõ ràng cá nhân hoặc tổ chức nào của Đảng CSVN thực hiện việc giám sát hoặc đứng ra nhận trách nhiệm khi người đấu tranh chống tham nhũng bị trù dập, trả thù. Đây chính là điểm nhấn quan trọng nhưng Bộ Chính Trị CSVN vẫn còn bỏ ngỏ ở Quy định 231-QĐ/TW.

Dưới chế CS cầm quyền, ở Việt Nam có rất nhiều vụ án người đấu tranh, tố cáo tham nhũng, lãng phí và tiêu cực bị trù dập, trả thù. Tôi rất hân hạnh được nhiều người trong cuộc chia sẻ.

Ngược dòng lịch sử vào tháng Bảy năm 1991, dư luận Việt Nam rúng động thông tin nhà báo CSVN ông Trần Quang Thành bị những người bịt mặt tạt acid khiến dung mạo bị biến dạng, thân thể bị hủy hoại đến 81%. Trước khi vụ việc xảy ra, nhà báo Quang Thành nổi tiếng với những bài báo phanh phui các vụ án tham nhũng, tiêu cực trong hàng ngũ cán bộ-công chức CSVN ở miền Bắc thời bấy giờ như vụ: ăn chênh lệch giá mua trang thiết bị ở Viện nghiên cứu Phát thanh-Truyền hình, vụ đường dây buôn bán phụ nữ và trẻ em ra nước ngoài, hoặc vụ nhiều quan chức CSVN nằm trong đường dây buôn bán thuốc lá ngoại…

Nhà báo Quang Thành từng chia sẻ, trước và sau khi vụ tạt acid xảy ra,  ông gửi nhiều báo cáo, đơn từ đến Công An Việt Nam, các vị lãnh đạo cấp cao của CSVN để nhờ trợ giúp và bảo vệ. Tuy nhiên, tất cả đã phớt lờ yêu cầu được bảo vệ, thậm chí theo như chia sẻ thêm của nhà báo Quang Thành, phía cơ quan Công an còn đến đưa yêu cầu ngược lại, ông không được đăng thông tin lên báo chí, nếu đăng sẽ không đảm bảo tính mạng. Người con của nhà báo Quang Thành cũng bị mất việc do liên lụy từ những hoạt động của cha.

Hoặc câu chuyện đương thời của thầy giáo Đỗ Việt Khoa ở Hà Nội. Thầy Khoa nổi tiếng nhiều lần tố cáo, phanh phui các hoạt động tiêu cực trong ngành giáo dục Việt Nam. Đơn cử như:

-Năm 2005, tố cáo một giáo viên dạy môn thể dục trường THPT Vân Tảo ông Nguyễn Văn Thầm có hành vi xâm phạm tình dục nghiêm trọng và trù dập học sinh.

-Năm 2006, tố cáo giáo viên bỏ vị trí coi thi, để nhân viên phục vụ thi vào tận phòng thi phát bài giải sẵn cho thí sinh chép tại hội đồng thi trường THPT Phú Xuyên A.

-Năm 2007, tố cáo lãnh đạo trường THPT Vân Tảo có hành vi tham nhũng tiêu cực.

Chính vì những hoạt động này, thầy Khoa bị hiệu trưởng trường THPT Vân Tảo ông Lê Xuân Trung tổ chức cuộc họp trù dập, bôi nhọ danh dự-nhân phẩm, vu cáo bị thần kinh, là phản động, là thành phần bất mãn chống đối, bị quy kết không hoàn thành nhiệm vụ 4 năm, không được nâng lương, bị cô lập. Ngoài ra, thầy Khoa còn bị hai xã hội đen và hai nhân viên bảo vệ trường đến tận nhà đánh đập, cướp tài sản và đe dọa.

Trước áp lực vào tháng Năm năm 2010, thầy giáo Đỗ Việt Khoa làm đơn xin thôi việc dạy học.

Qua hai vụ việc cho thấy giữa luật pháp và thực tế cuộc sống khác xa nhau, không như mong đợi của người dân. Từ lâu nay CSVN hô hào đẩy mạnh công tác phòng-chống tham nhũng, lãng phí và tiêu cực trong nội bộ, kêu gọi tích cực bảo vệ người đấu tranh chống tham nhưng lại không đặt ra cơ chế bảo vệ. Thời gian và địa điểm ra sao? Trường hợp nào được áp dụng bảo vệ khẩn cấp?… Ở Quy định 231-QĐ/TW có nêu nhưng cũng không rõ ràng.

Ngoài ra, Quy định 231-QĐ/TW nêu trách nhiệm bảo vệ người đấu tranh, tố cáo là cấp ủy và tổ chức Đảng các cấp, điều này cũng rất không rõ ràng. Cấp Ủy là UBND các cấp hay là Cấp ủy tại các Cơ quan Ban-Ngành chức năng của Đảng CSVN? Tương tự tổ chức Đảng là UB Kiểm tra, Thanh tra hay là Tổ chức nào? Không nêu đơn vị, cơ quan chịu trách nhiệm cụ thể thì sẽ dẫn đến chồng chéo chức năng, nhiệm vụ và đùn đẩy trách nhiệm, gây thiệt thòi cho người đấu tranh, tố cáo.

Tháng Giêng năm 2020, ba ngàn công an và lực lượng chức năng các cấp ở Hà Nội đã nổ súng, tấn công vào thôn Hoành, xã Đồng Tâm, huyện Mỹ Đức giết chết cựu đảng viên Đảng CSVN ông Lê Đình Kình. Đây vụ xung đột đất đai có liên quan đến yếu tố quân đội, chính quyền TP.Hà Nội và người dân. Ông Kình là nhân vật đại diện cho người dân trong công cuộc đấu tranh giữ đất, tố cáo tham nhũng và tiêu cực.

Hoặc là vào tháng Tám năm 2024, Tòa án tỉnh Đắk Lắk đã tuyên bản án 5 năm tù giam dành cho công dân chống tham nhũng Trần Minh Lợi với cáo buộc tội “Lợi dụng tự do, dân chủ”. Trước đó, thông qua mạng xã hội, ông Lợi đã đăng tải nhiều bài viết tố cáo những sai phạm của ông Lê Lợi- Chánh án Tòa án huyện Cư Kuin và một số cá nhân, quan chức khác.

Việt Nam là quốc gia độc đảng, quyền lực của Đảng CSVN là tuyệt đối, dẫn đến lợi ích nhóm, tham nhũng hệ thống, quan chức bảo vệ lẫn nhau và cấp trên sai-cấp dưới khó xử lý. Cho nên việc cá nhân đơn lẻ đấu tranh, tố cáo tham nhũng, lãng phí và tiêu cực bao giờ cũng gặp nhiều khó khăn, thua thiệt, ở nhiều trường hợp phải trả giá bằng những năm tháng tù đày hoặc chính mạng sống. Đặc biệt rất nguy hiểm, khi đối tượng bị đấu tranh, tố cáo có dính líu đến yếu tố quân đội, công an hoặc cá nhân thừa hành pháp luật, nắm quyền sinh sát trong tay. Tính khách quan, giám sát và điều tra độc lập chưa có trong các cơ quan công quyền của Đảng CSVN. Quy định 231-QĐ/TW cũng chưa thể hiện được điều này.

Cuối cùng, điểm nhấn quan trọng nhất trong việc bảo vệ người đấu tranh chống tham nhũng chính là cho phép sử dụng cơ chế ẩn danh, Quy định 231-QĐ/TW không nhắc đến điều này. Ở Việt Nam hiện nay, mọi đơn từ tố cáo nếu được giải quyết thì người tố cáo phải để thông tin tên, địa chỉ điều này dễ dẫn đến vấn đề lọt thông tin ra ngoài, người tố cáo dễ bị trù dập, trả thù. Người dân có tâm lý ngại tố cáo dẫn đến nhiều vụ việc sai phạm pháp luật nghiêm trọng bị giấu kín.

Như vậy vì lợi ích cầm quyền, bảo vệ người đấu tranh chống tham nhũng là trách nhiệm phải làm của Đảng CSVN nói chung, việc Bộ Chính Trị ban hành Quy định 231 là một hành động đáng được khích lệ. Tuy nhiên, tại sao không vạch thẳng một cơ chế bảo vệ rõ ràng, minh bạch? Tại sao không nói thẳng thực tế rằng, Việt Nam đang thiếu cơ chế giám sát độc lập và thực tế Việt Nam đang có một hệ thống quan lại tham nhũng, tiêu cực bao che lẫn nhau rất phức tạp.

Một vài vụ án tham nhũng, tiêu cực ở Việt Nam bị phanh phui chỉ mang ý nghĩa trấn an dư luận chứ không thay đổi được bản chất của sự thật rằng, dưới chiêu bài tích cực bảo vệ người đấu tranh chống tham nhũng.

Share:

Ý kiến độc giả
Quảng Cáo

Có thể bạn chưa đọc

Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Share trang này:
Facebook
Twitter
Telegram
WhatsApp
LinkedIn
Email
Kênh Saigon Nhỏ: