“Chướng tai gai mắt” khi em rể suốt ngày nhắc vợ cũ trước em gái mình

(Minh họa: Engin Akyurt/Unsplash)

Chào chị Nguyệt Nga, tôi không có gia đình, hiện đang sống với vợ chồng đứa em gái. Khi kết hôn với em gái tôi, người em rể đã có một đời vợ và một con trai. Tuấn là con riêng của em rể, hiện đang ở với mẹ và hàng tháng em rể tôi vẫn phải chu cấp tiền nuôi dưỡng.

Không biết có phải vì em rể một cảnh hai quê mà tôi có thành kiến không, chứ rất thật lòng tôi ghét chú ấy không biết để đâu cho hết. Tôi xót em tôi đi làm vất vả đến hai công việc, về nhà hôm nào cũng tối mịt tối mờ trong khi nó thì ốm yếu. Mà em rể tôi thì chạy xe taxi, hễ không có người gọi thì ở nhà ngủ thẳng cẳng. Tôi xót xa khi thấy cảnh em rể thì nằm phơi râu mà em mình thì đầu tắt mặt tối, tiền lãnh về phải nuôi con riêng của chồng.

Tuy những điều tôi kể trên có làm tôi bực bội ghét chú ấy, nhưng thưa chị điều mà tôi căm thù nhất là chú ấy không chừa một cơ hội nào để nhắc đến “mẹ thằng Tuấn” bất cứ ở đâu, bất cứ lúc nào và bất cứ với ai. Những câu chuyện vô duyên được kể ra trong đám đông không phải vì nội dung chuyện mà dường như là cái cớ để nhắc đến “mẹ thằng Tuấn.”

Những câu vô duyên như:

“Kỳ này bọn mình chích ngừa hết rồi chắc anh em hẹn nhau đi một chuyến Las Vegas chơi, từ hồi đi với mẹ con thằng Tuấn cách nay cũng gần 10 năm chưa đi lại.”

“Cái tướng bà CEO của em mập mập tròn tròn giống y cái tướng mẹ thằng Tuấn.”

“Cái món này em nấu ngon nè, trước mẹ thằng Tuấn cũng hay nấu.”

“Em đừng mặc kiểu váy xoè, giống mẹ thằng Tuấn, sao hai người cứ ưa mặc kiểu váy xấu vậy ta!”

“Mẹ thằng Tuấn” như câu nói đầu môi của chú ấy khiến tôi điên lên, mà bực thì em tôi bảo, “Thôi chị, kệ anh ấy, mình nói ra trông mình nhỏ mọn.”

Riết rồi tôi bực luôn em mình vì tôi thấy em mình cao thượng đâu không thấy, chỉ thấy em hèn mà thôi.

Thưa chị, theo ý chị, tôi có nên nói chú ấy thôi đi cái trò “mẹ thằng Tuấn” không? Hay là không xía vào chuyện của em gái mình? (Hai Hòa)

GÓP Ý CỦA ĐỘC GIẢ 

-Thy Hoa
Tôi hoàn toàn đồng cảm với nỗi bực bội khó chịu của chị. Theo tôi thì lời chân thành bao giờ cũng là lời dễ đi vào lòng người. Chị ở với vợ chồng em gái lâu như vậy, chắc tình cảm chị em cũng lan sang người em rể, sao chị không bằng lòng chân thành mà nói cho em rể hiểu là vấn đề nhắc người vợ cũ trước mặt người vợ hiện tại là điều thiếu tế nhị, nếu không muốn nói là cấm kỵ.

Tôi nghĩ nếu chị chân tình nói cho chú ấy biết rằng, em chị và cả chị nữa cảm thấy tổn thương khi chú ấy cứ nhắc hoài đến chuyện người vợ trước. Cũng có thể không ai nhắc chú ấy nên chú không biết, đàn ông đôi khi họ rất vô tình, không tế nhị trước sau như đàn bà. Chị cứ thử xem sao, đâu mất mát gì.

-Yến V.
Hôm nào chị thử nhắc đến người yêu cũ của em gái chị coi sao, coi chàng em rể có nổi điên lên hay không? Nếu người vợ trước đáng yêu như vậy sao không ở với vợ cũ đi. À mà cũng có thể vô duyên như vậy nên vợ cũ mới bỏ!

Tôi chắc chắn em chị khó chịu lắm, nếu không muốn nói là buồn khổ khi chồng mình lúc nào cũng hoài niệm mối tình xưa. Nếu em chị không nói thì chị cũng nên nói cho anh chàng vô duyên kia mở mắt ra.

-Tuấn
Tôi nghĩ ông này muốn tìm chốn đoạn trường mà đi rồi. Cô cứ cho ổng về với vợ cũ một thời gian cho bỏ cái thói mơ ước người cũ đi. Mà lạ thật nếu cứ tơ tưởng như vậy thì về với mẹ thằng Tuấn đi, tại sao còn ở với vợ mới. Mà cái cô vợ mới cũng lạ, có vẻ thích nghe chuyện quá khứ của chồng, chỉ có thích nghe mới không phản đối chứ đàn bà nào mà chịu cho nổi cái ông chồng kỳ quặc này. Chị nói em chị bỏ ổng đi, hay đuổi ổng ra khỏi nhà đi cho ổng chừa.

-Thu
Tống ra khỏi nhà là xong!

(Minh họa: Gus Ruballo/Unsplash)

VẤN ĐỀ MỚI 

Chị ấy là vợ cũ của chồng em. Họ có với nhau hai con, các cháu đã lớn, đều có gia đình riêng. Chị ấy cũng đã có gia đình mới. Chúng em ở chung một thành phố, ra vào cũng hay đụng nhau.

Em nhỏ hơn chị ấy 10 tuổi, nghề nghiệp cũng khá hơn chị ấy. Nhưng không vì thế mà em hỗn láo hay coi thường chị ấy. Ngược lại nếu có cơ hội em cũng hay giúp chị, như giới thiệu việc làm, tìm cách ca ngợi chị với chủ mới hay biếu chị những món quà nhỏ trong các dịp lễ.

Dạo nghe tin chị bị bệnh nan y, em một mình ghé thăm và biếu chị tiền để mua thuốc. Bản thân em rất tốt với chị, kể cả không bao giờ nói ra một điều gì bất lợi cho chị với chồng em. Vậy mà sao chị ấy cứ ghét em, cứ tìm cách “đánh” em, nói xấu em và chơi sau lưng em.

Nhiều lần em cũng nản, cũng tìm cách lơ chị, và tự hứa với lòng sẽ không bao giờ dính đến chị nữa. Nhưng rồi khi có chuyện chị lại tới cầu cứu nhờ vả. Em lại nhẹ dạ giúp, mà y như rằng lần nào giúp xong là chị cũng tìm cách “đá” em một cái, nhiều khi chị đá độc lắm làm em đau điếng. Mà méc với chồng thì thấy mình tồi bại nên em cứ ngậm đắng nuốt cay.

Đáng lẽ chị phải thương em mới đúng vì em đâu có lỗi gì. Em đến với chồng chị sau khi chị đã bỏ đi và đã lấy chồng khác. Nào phải em giựt chồng mà chị ghét em. Em có nên giúp nữa không? (Thuỳ Trang)

*****

“Biết Tỏ Cùng Ai” do cô Nguyệt Nga phụ trách, với những chia sẻ ưu tư và vướng mắc liên quan các vấn đề trong cuộc sống mà quý vị không biết tỏ cùng ai. Mọi liên lạc xin gửi đến hộp thư: [email protected].

Phần góp ý của độc giả về câu chuyện ở trên sẽ được đăng ở kỳ tiếp theo. Kính mời độc giả tham gia.

Share:

Ý kiến độc giả
Quảng Cáo

Có thể bạn chưa đọc

Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Share trang này:
Facebook
Twitter
Telegram
WhatsApp
LinkedIn
Email
Kênh Saigon Nhỏ: