Một nghiên cứu mới từ Viện Nghiên Cứu Trao Đổi Chất Max Planck ở Cologne, Đức xác nhận rằng hiện tượng “luôn thèm ngọt” là có thật, và điều này tồn tại trong não chúng ta.
Tác giả bài báo và nhà thần kinh học Henning Fenselau giải thích, theo quan điểm tiến hóa, điều này có nghĩa là đường rất hiếm trong tự nhiên, nhưng lại cung cấp năng lượng nhanh. Bộ não được lập trình để kiểm soát lượng đường nạp vào bất cứ khi nào có thể.
Trong nghiên cứu của mình, Fenselau và các đồng nghiệp bắt đầu khám phá cách loài chuột phản ứng với đường ngay cả khi các con vật no hoàn toàn. Giống như con người, loài chuột luôn có chỗ trong bao tử cho đủ mọi món tráng miệng.
Khi theo dõi não của loài gặm nhấm, nhóm nghiên cứu phát hiện ra một nhóm các tế bào thần kinh điều chỉnh và thèm ăn, được gọi là tế bào thần kinh pro-opiomelanocortin (PMOC), sáng lên ngay khi chuột được cho ăn đường và điều này kích thích sự thèm ăn.
Theo các nhà nghiên cứu, khi chuột no nhưng vẫn ăn đường, các tế bào thần kinh PMOC không chỉ giải phóng các phân tử tín hiệu để báo cho cơ thể biết con vật no bụng, mà còn giải phóng một loại thuốc phiện trong cơ thể, ß-endorphin.
ß-endorphin tác động lên một số tế bào thần kinh khác có thụ thể thuốc phiện để kích hoạt cảm giác được khen thưởng, và chính điều này khuyến khích chuột tiếp tục ăn mặc dù bụng “hết chỗ chứa.”
Có một điều đáng chú ý: yếu tố thèm ăn không được kích hoạt trong não của loài gặm nhấm khi con vật được cho thêm thức ăn thông thường hoặc béo, thay vì đường; và khi yếu tố này bị chặn, những con chuột no bụng mất đi cảm giác thèm và không ăn thêm đường.
Việc chặn giải phóng ß-endorphin không có tác dụng đối với những con chuột đói và chưa được cho ăn.
Trong một thí nghiệm tiếp theo, lần này trên người, các nhà nghiên cứu tiến hành quét não trên những người tình nguyện được cho uống dung dịch đường qua ống.
Các lần quét cho thấy cùng một phần não người phản ứng với đường, như ở chuột, với vùng “dạ dày tráng miệng” ở cả hai loài đều có các tế bào thần kinh no gần với thụ thể thuốc phiện.
Nhóm nghiên cứu cho biết những phát hiện này giúp điều trị bệnh béo phì trong tương lai.
Fenselau lưu ý có những loại thuốc chặn thụ thể thuốc phiện trong não, nhưng việc giảm cân ít hơn so với tiêm thuốc ức chế sự thèm ăn. Việc kết hợp giảm cân và tiêm thuốc hoặc với các liệu pháp khác có thể rất hữu ích. Các nhà khoa học nói họ cần phải nghiên cứu thêm về vấn đề này.
Fenselau nói thêm, trên thực tế, đây chỉ là một trong những lĩnh vực điều tra trong tương lai mà họ đang lên kế hoạch, ví dụ như điều gì xảy ra khi bị bệnh béo phì: Yếu tố thèm ăn này có góp phần vào sự phát triển của bệnh?