Cách Tracee Ellis Ross vượt qua thời khắc khó khăn nhất

“Tôi có thể…” là cách Tracee Ellis Ross thường nói khi gặp khó khăn. (Hình minh họa: Andre Hunter/Unsplash)

Tracee Ellis Ross là con gái của biểu tượng âm nhạc huyền thoại Diana Ross.

Cuộc sống, với sự phức tạp tuyệt đẹp của nó, vốn dĩ chứa đầy những đỉnh cao niềm vui và những vực thẳm khó khăn không thể tránh khỏi, như những khoảnh khắc thử thách, những lúc chúng ta cảm thấy mất cân bằng, tổn thương hoặc choáng ngợp.

Tuy nhiên, thước đo cho hạnh phúc và thành công không nằm ở việc tránh né những khó khăn, mà là sở hữu những công cụ và tư duy cần thiết để vượt qua hoàn cảnh một cách hiệu quả. Các chiến lược nhiều người áp dụng trong lúc đau khổ có thể tác động đáng kể đến tốc độ và chất lượng phục hồi, biến những điểm bùng phát tiềm ẩn thành các khoảnh khắc phát triển mạnh mẽ. Một trong những người tiêu biểu cho nguyên tắc định hướng kiên cường này là nữ diễn viên, doanh nhân và biểu tượng văn hóa từng đoạt giải thưởng – Tracee Ellis Ross, người dành phần lớn cuộc đời mình dưới ánh đèn sân khấu.

Sự xuất hiện sớm này, cùng với con đường sự nghiệp thành công và đầy thử thách, mang đến cho cô một góc nhìn độc đáo về việc làm vui lòng công chúng mà vẫn giữ được bản lĩnh cá nhân. Hành trình sự nghiệp của cô lên đến đỉnh cao với vai trò ngôi sao của chương trình truyền hình được yêu thích Girlfriends, và sau đó qua việc sáng lập và đồng giám đốc điều hành của công ty chăm sóc tóc nổi tiếng của cô, Pattern Beauty, một minh chứng cho sự nhạy bén trong kinh doanh và cam kết tôn vinh vẻ đẹp tự nhiên.

Gần đây, Ross chia sẻ những hiểu biết sâu sắc về triết lý cá nhân của mình về sự kiên trì khi đối mặt với nghịch cảnh trong một lần xuất hiện trên podcast nổi tiếng “Aspire with Emma Grede.” Những quan sát của cô làm nổi bật áp lực to lớn của việc duy trì hình ảnh trước công chúng ngay cả khi trải qua nỗi đau nội tâm sâu sắc. Ross nói mình phải cố gắng hết sức trong những ngày tồi tệ nhất, hé lộ khoảng cách thường tồn tại giữa nghĩa vụ công chúng và thực tế cuộc sống riêng tư của cô. Ross có một cuộc sống mà đôi khi cô phải “luôn xinh đẹp” vào những ngày cô cảm thấy mệt mỏi nhất, như Ross chia sẻ. Sự đối lập này nói lên một chân lý cốt lõi của nhiều nghề nghiệp đầy thử thách: yêu cầu phải xuất hiện và biểu diễn, bất chấp những sóng gió cá nhân đang hoành hành bên trong.

Ross đưa ra một ví dụ sâu sắc và cảm động về yêu cầu khó khăn này để xuất hiện. Cô kể lại một khoảng thời gian cụ thể khi đang tích cực ghi hình một tập phim của chương trình truyền hình ăn khách của mình, Girlfriends, ngay sau khi người cha dượng yêu quý của cô qua đời. Nỗi đau buồn đến ngay lập tức và sâu sắc, nhưng những cam kết nghề nghiệp vẫn còn đó. Nhận thức được hoàn cảnh khắc nghiệt, đội ngũ sản xuất nhượng bộ bằng cách cho khán giả trường quay trực tiếp ra ngoài, tạo ra một môi trường ghi hình khép kín hơn một chút. Tuy nhiên, bản thân Ross đưa ra quyết định sáng suốt là tiếp tục làm việc.

Chính trong khoảng thời gian đầy thử thách này, cô trải qua một bài học cơ bản, được thể hiện qua hành động. “Tôi nhớ mình học được điều gì đó từ sâu thẳm trong tâm hồn, rằng đối với tôi, luôn có một nơi và một phần trong tôi là ổn.” Đó là sự thấu hiểu rằng ngay cả khi thế giới bên ngoài hỗn loạn và cảm xúc của một người trở nên tệ hơn, vẫn tồn tại một cốt lõi bất biến – một nơi chấp nhận bản thân và sức mạnh thầm lặng không hề bị ảnh hưởng bởi cuộc khủng hoảng hiện tại.

Yếu tố quan trọng trong cách tiếp cận của Ross là nó không phủ nhận nỗi đau. Cô không giả vờ như không có cú sốc và nỗi buồn. Thay vào đó, Ross chọn cách chủ động khai thác một phần khác, hữu ích hơn của bản thân để tiếp tục hoàn thành nghĩa vụ của mình. Đây chính là bản chất của việc điều hòa cảm xúc – không phải kìm nén tất cả vào trong, mà đạt được khả năng lựa chọn phần nào của bản thân sẽ nắm quyền kiểm soát tại một thời điểm nhất định.

Trong những khoảnh khắc khó khăn, Ross chia sẻ một chiến thuật quan trọng để có được khả năng phục hồi bền vững: cô chủ động lựa chọn mềm mỏng hơn với bản thân và cho mình sự khoan dung. Đây là một động thái phản trực giác mạnh mẽ. Thông thường, khi đối mặt với thử thách, mọi người thường tự chỉ trích bản thân một cách khắc nghiệt nhất, tin việc cố gắng hơn nữa chính là con đường dẫn đến hồi phục. Tuy nhiên, Ross ủng hộ điều ngược lại – một nền tảng cơ bản của lòng trắc ẩn.

Lời khuyên thiết thực của cô để làm chủ những cảm xúc khó khăn gồm việc chủ động tạo không gian cho những cảm xúc đó: Cho cảm xúc có không gian, tiếng nói, để nó được lắng nghe bởi một người có thể chịu đựng nó bằng tình yêu thương. Điều này liên quan đến sự xác nhận nội tâm và khả năng chia sẻ gánh nặng với một người đáng tin cậy, đồng cảm, có thể hỗ trợ mà không phán xét. Nó nhấn mạnh rằng quá trình chữa lành đòi hỏi sự thừa nhận và nhẹ nhàng ôm lấy nỗi đau, thay vì gạt bỏ hoặc phân tích ngay lập tức.

Công cụ độc đáo và mạnh mẽ nhất mà Ross chia sẻ chính là cách cô tự nói chuyện tích cực, cụ thể qua việc cô sử dụng câu “tôi có thể” thay vì câu khẳng định “tôi thì” truyền thống.

Sự thay đổi nhỏ về ngôn ngữ này mang lại một tác động tâm lý to lớn. Ross nhận thấy câu khẳng định “tôi thì” (ví dụ: “Tôi hạnh phúc,” “Tôi thì mạnh mẽ”) đôi khi mang lại cảm giác sai lệch hoặc không phù hợp khi cô vô cùng đau khổ. Cô giải thích rằng khuôn khổ “tôi có thể” nghe có vẻ như nó “tôn vinh con người Ross và mời gọi cô đến nơi tôi muốn đến,” cô cho biết.

Bằng cách diễn đạt những lời khẳng định như một lời mời, cô tránh được sự xung đột xảy ra khi thực tại đau đớn hiện tại của cô xung đột với một trạng thái tuyệt đối, được tuyên bố. Câu “tôi có thể” làm dịu đi cách tiếp cận, biến trạng thái tích cực thành một mục tiêu mà cô đang chủ động và nhẹ nhàng hướng tới, thay vì một thực tế hiện tại đầy thách thức mà Ross phải tuân theo.

Khi vượt qua những giai đoạn khó khăn, Ross sử dụng ngôn ngữ mời gọi này để định hình hành động và ý định của mình:

“Tôi có thể dựa vào phần bên trong mình, nơi bản thân vô cùng biết ơn vì sự kiện mà tôi sắp tham gia, vì cơ hội này không?” (Tập trung vào lòng biết ơn hơn nỗi lo lắng hiện tại).

“Tôi có thể giúp ích cho khoảnh khắc này không?” (Chuyển trọng tâm từ việc chỉ nghĩ đến bản thân sang đóng góp bên ngoài).

Phương pháp này bảo đảm cho việc tự nói chuyện tích cực của cô luôn bắt nguồn từ sự trung thực và lòng tự trọng, khiến nó trở thành một công cụ bền vững và hiệu quả cao cho sức chịu đựng cảm xúc.

Chiến lược cá nhân của Ross hoàn toàn phù hợp với nghiên cứu tâm lý học đương đại về khả năng phục hồi và sức mạnh tinh thần. Becky Kennedy, một nhà tâm lý học được đào tạo tại đại học Columbia University và chuyên gia trong lĩnh vực phát triển cảm xúc, nhấn mạnh giá trị quan trọng của việc tự nói chuyện tích cực trong một cuộc phỏng vấn với CNBC Make It.

Theo Bác Sĩ Kennedy, việc tự nói chuyện tích cực có thể mang lại hiệu quả đáng kể trong việc cải thiện sức chịu đựng cảm xúc và sức mạnh tinh thần tổng thể của một người. Các nghiên cứu sâu rộng ủng hộ ý tưởng rằng cách chúng ta kể lại những trải nghiệm bên trong,  tự nói chuyện, ảnh hưởng trực tiếp đến khả năng đối phó và phục hồi sau những thách thức. Những người mạnh mẽ về mặt tinh thần không phải ít trải qua nỗi đau, mà họ sử dụng đối thoại nội tâm hiệu quả để xử lý nỗi đau đó.

Kennedy tóm tắt một cách hùng hồn sức mạnh sâu sắc của cuộc đối thoại nội tâm này:

“Việc tự nói chuyện rất mạnh mẽ. Cảm nhận của bạn về một điều gì đó là sự kết hợp giữa điều đó và cách bạn tự nói với bản thân về cảm nhận đó, và tuy bạn không thể thay đổi cảm nhận của mình, nhưng lại có thể làm khác đi cách bạn tự nói với bản thân về cảm nhận đó.”

Câu nói này làm nền tảng của việc rèn luyện khả năng phục hồi nhận thức – hành vi. Trong khi phản ứng cảm xúc ban đầu – sợ hãi, buồn bã, tức giận – phần lớn do tự động và không thể tránh khỏi, thì phản ứng thứ cấp – câu chuyện chúng ta xây dựng xung quanh cảm xúc ban đầu đó – hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của mỗi người. Bằng cách lựa chọn nói chuyện với chính mình bằng lòng trắc ẩn, lời mời gọi (“Tôi có thể”) và sự xác nhận, bạn sẽ thay đổi quỹ đạo cảm xúc của trải nghiệm từ một sự tự phê bình thảm khốc sang một sự đối phó nhẹ nhàng, có mục đích.

Về bản chất, phương pháp nhằm nâng cao khả năng phục hồi của Tracee Ellis Ross là một bài học về việc kết hợp tính xác thực với sự tự điều chỉnh. Cô cho mọi người thấy việc xuất hiện, dù trên TV hay trong cuộc sống hàng ngày, không có nghĩa phải từ bỏ cảm xúc thật, mà hãy tôn trọng nỗi đau của chính mình trong khi chủ động đặt bản thân lên hàng đầu.

Bằng cách thay thế những lời khẳng định khắt khe bằng các câu nói nhẹ nhàng của “Tôi có thể,” cô cung cấp một khuôn khổ áp dụng phổ quát để vượt qua những thách thức của cuộc sống, chứng minh công cụ sâu sắc nhất để phục hồi luôn là sự khoan dung mà mỗi người dành cho chính mình.

(theo CNBC)

Share:

Ý kiến độc giả
Quảng Cáo

Có thể bạn chưa đọc

Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Mê làm ca sĩ
Hỡi cố nhân ơi chuyện thần tiên xa vời Tình đã như vôi mong gì còn chung đôi Cứ cúi mặt đi để nghe đời lầm lỡ Đừng níu thời…
Quảng Cáo
Share trang này:
Facebook
Twitter
Telegram
WhatsApp
LinkedIn
Email
Kênh Saigon Nhỏ: