Tin vui cho bệnh nhân ung thư, tin kém vui cho người tattoo

Ở Việt Nam hình như có trào lưu xăm mình, đặc biệt là ở giới trẻ và nghệ sĩ. Ở nước ngoài cũng có trào lưu này. (Hình minh họa: Benjamin Lehman/Unsplas)

Tôi hợp tác với các bạn bên Johns Hopkins về một dự án ung thư, nên thỉnh thoảng nhận những tin từ họ về ung thư. Lần này tôi nhận hai tin mà tôi nghĩ có thể chia sẻ cùng các bạn.

Tin thứ nhấtt thì không mấy vui cho các bạn thích xăm mình (tattoo).

Ở Việt Nam hình như có trào lưu xăm mình, đặc biệt là ở giới trẻ và nghệ sĩ. Ở nước ngoài cũng có trào lưu này. Câu hỏi đặt ra là xăm mình có gia tăng nguy cơ ung thư? Các nhà nghiên cứu ở Đan Mạch nói: “Có!”

Họ sử dụng dữ liệu từ hơn 5,900 cặp song sanh trong để xem xét có mối liên quan giữa xăm mình và chẩn đoán ung thư.

Họ phát hiện nguy cơ ung thư da cao gấp 1.6 lần ở những người có xăm mình so với không xăm mình.

Hình xăm càng lớn, nguy cơ ung thư càng cao. Đối với ung thư da và ung thư hạch, nguy cơ tăng được ghi nhận đối với các hình xăm lớn hơn lòng bàn tay: tăng 2.4 lần.

Họ còn xác định liệu mực xăm có thể gây ra viêm mãn tính ở các hạch bạch huyết, dẫn đến sự phát triển bất thường của tế bào và tăng nguy cơ ung thư.

Họ phát hiện rằng các hạt mực tích tụ trong các hạch bạch huyết, và nghi ngờ rằng cơ thể nhận diện chúng như các chất lạ. Điều này có thể có nghĩa là hệ miễn dịch liên tục cố gắng phản ứng với mực, và họ chưa biết liệu áp lực kéo dài này có thể làm suy yếu chức năng của hạch bạch huyết hay gây ra các hậu quả sức khỏe khác hay không.

***

Tin thứ hai là một niềm hi vọng.

Một bác sĩ về ung thư học viết như sau (tôi tóm tắt):

“Sáng nay, tôi khám 3 bệnh nhân, tất cả đều bị ung thư giai đoạn IV:

  • Một người bị ung thư biểu mô tế bào vảy da đã di căn đến hạch bạch huyết cầu;
  • Một người bị ung thư amidan dương tính với HPV đã di căn đến phổi;
  • Một người bị ung thư hắc tố ở thành ngực cũng đã di căn đến phổi.

Cả ba đều đã được bắt đầu điều trị trong vài tháng bằng thuốc ức chế miễn dịch PD-1 pembrolizumab (Keytruda) hoặc cemiplimab (Libtayo). Và hôm nay, cả ba bệnh nhân đều không còn dấu hiệu bệnh trên phim PET/CT, tức là họ đã đáp ứng hoàn toàn. Không còn dấu hiệu ung thư.

Thật khó để diễn tả cảm giác khi được chứng kiến khoảnh khắc đó. Chỉ cách đây vài năm, những bệnh nhân này vẫn còn phải hóa trị hoặc xạ trị với nhiều tác động phụ nghiêm trọng và không có con đường rõ ràng phía trước. Giờ đây, họ đang sống cuộc sống bình thường, cảm thấy khỏe mạnh và không còn ung thư.

Khi tôi mới bắt đầu cách đây mười năm, tôi đã gọi một ngày như hôm nay là một phép màu. Thật lòng mà nói, tôi vẫn gọi đó là một phép màu.” (hết trích).

Thật là tuyệt vời! Dĩ nhiên đó chỉ là vài ca, chứ trong thực tế thì không phải 100% đều đáp ứng. Nhưng dù sao thì hiệu quả như vậy vẫn là quá quá tốt, và là một minh chứng cho thấy nghiên cứu cơ bản có thể cứu sống rất nhiều người.

Share:

Ý kiến độc giả
Quảng Cáo

Có thể bạn chưa đọc

Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo