Trong bối cảnh Chiến Tranh Lạnh, miền Nam Việt Nam đứng trước nguy cơ bị cộng sản Bắc Việt xâm lược, đánh mất tự do và hòa bình. Chính quyền Úc khi đó quyết định tham chiến không chỉ để thể hiện cam kết đồng minh với Hoa Kỳ, mà còn vì lý tưởng cao cả: giúp miền Nam Việt Nam giữ vững nền tự do, chống lại sự bành trướng của chủ nghĩa cộng sản.
Việc Úc gửi quân sang Việt Nam là minh chứng cho trách nhiệm quốc tế và tôn trọng quyền sống, quyền tự do của con người.
Hàng nghìn thanh niên Úc, nhiều người còn rất trẻ, rời xa gia đình, công việc và ước mơ cá nhân, để đối mặt với rừng núi hiểm trở, quân địch đông gấp nhiều lần, khí hậu nóng ẩm khắc nghiệt và những bệnh tật rình rập. Họ không chỉ chiến đấu cho nước Úc mà còn cho lý tưởng toàn cầu về tự do, để miền Nam Việt Nam có cơ hội sống trong một xã hội dân chủ, tránh rơi vào chế độ độc tài cộng sản.
Trận Long Tân, diễn ra ngày 18 tháng 8 năm 1966 tại tỉnh Phước Tuy, là một trong những trận đánh nổi tiếng nhất của binh sĩ Úc tại Việt Nam. D Company, 6th Battalion, The Royal Australian Regiment (6RAR), gồm khoảng 108 người, đối diện với lực lượng Việt Cộng đông gấp 15 lần – ước tính từ 1,500 đến 2,500 bộ đội chánh quy CSBV và bộ đội địa phương VC.
Trận đánh kéo dài hơn 6 giờ đồng hồ, binh sĩ Úc phải giữ vững vị trí phòng thủ trong điều kiện khắc nghiệt: thiếu tiếp tế, mưa gió, đất sình lầy. Họ dùng súng trường, lựu đạn và mìn để ngăn chặn bước tiến của đối phương, đồng thời chờ pháo binh và trực thăng hỗ trợ. Dù thương vong nặng nề, tinh thần chiến đấu của họ không hề lung lay.
Trận Long Tân không chỉ là một thắng lợi chiến thuật mà còn là biểu tượng lòng quả cảm, ý chí kiên cường và sự hy sinh cao cả. Trận Long Tân còn là lý do để tưởng niệm binh sĩ Úc tử trận tại Việt Nam, nhấn mạnh rằng tự do không bao giờ miễn phí. Mỗi chiến binh ngã xuống là một mảnh ghép trong bức tranh bảo vệ miền Nam Việt Nam khỏi sự xâm lược cộng sản, bảo vệ quyền tự do và nhân phẩm cho dân chúng.
Những người lính Úc tử trận và tinh thần “Lest We Forget”
Trong số 18 binh sĩ Úc đã tử trận và khoảng 24 người khác bị thương có Private Dennis James McCormack, sinh năm 1945 tại Adelaide, Nam Úc. Dennis từng học tại Padua College, Brisbane, và làm công nhân trước khi gia nhập D Company, 6RAR. Anh là người trẻ tuổi, năng động, yêu thích thể thao và hay cười đùa với đồng đội. Trước khi lên đường, Dennis đã gửi thư về cho mẹ và các em, nhắn nhủ rằng anh sẽ chiến đấu vì lý tưởng bảo vệ miền Nam Việt Nam khỏi sự xâm lược của cộng sản Bắc Việt.
Ngày 18 tháng 8 năm 1966, Dennis bị thương nặng trong trận Long Tân và tử trận khi mới 21 tuổi. Những bức ảnh cũ của Dennis, với nụ cười rạng rỡ bên đồng đội, nhắc nhở chúng ta về tuổi trẻ và lòng dũng cảm đã hiến dâng cho tự do.
Cùng ngày, Private Glenn Alfred Drabble, 21 tuổi, đến từ Brisbane, Úc, cũng hy sinh. Glenn vốn là thợ lắp rèm cửa, yêu thích âm nhạc và thích kể chuyện hài hước để làm giảm căng thẳng cho đồng đội. Sau khi hoàn tất huấn luyện cơ bản tại Kapooka, NSW, Glenn phục vụ tại Tiểu đội 11, D Company, 6RAR. Những bức thư của anh gửi về gia đình đầy tình cảm, luôn nhắc nhở rằng anh chiến đấu để bảo vệ tự do và hạnh phúc cho người dân miền Nam Việt Nam.
Sự hy sinh của Dennis và Glenn không chỉ là con số thống kê, mà là những câu chuyện về tuổi trẻ, ước mơ và lý tưởng cao cả. Người Úc tưởng niệm họ bằng cụm từ “Lest We Forget”, nghĩa là “Để chúng ta không quên.” Đây không chỉ là lời nhắc nhớ mà là lời thề: dù thời gian trôi qua, những đóng góp và hy sinh của họ vẫn sống mãi, nhắc nhở chúng ta về giá trị của tự do, lòng dũng cảm và tinh thần đồng đội.
Lính Úc chiến đấu ở Việt Nam không vì lợi ích cá nhân hay chính trị, mà để bảo vệ miền Nam Việt Nam khỏi xâm lược cộng sản, giữ gìn tự do, nhân quyền, và tôn trọng quyền sống của con người. Trận Long Tân, với tất cả đau thương và hào hùng, vẫn sống trong ký ức nước Úc qua các bài tưởng niệm, bia mộ và chương trình giáo dục.
Nhìn vào khuôn mặt trẻ trên bia mộ, đọc từng cái tên, chúng ta cảm nhận nỗi đau, nhưng cũng thấy tinh thần quả cảm và lý tưởng cao cả. Những người lính này đã cống hiến tuổi thanh xuân để bảo vệ tự do của người khác – một hành động cao quý mà thế hệ sau cần trân trọng và ghi nhớ.
Lest We Forget – để chúng ta không quên. Những bài học từ Long Tân, từ câu chuyện của Dennis và Glenn, nhắc nhở rằng tự do và hòa bình luôn phải được bảo vệ bằng ý chí và sự hy sinh. Chiến tranh là khốc liệt, nhưng lòng dũng cảm, tinh thần hy sinh và lý tưởng chống xâm lược sẽ mãi sống trong ký ức nhân loại, là ngọn đèn soi đường cho những thế hệ tiếp nối.
(Melbourne)




























