Nỗi khổ đau của cô thợ hớt tóc người Việt ở Geraldton

Geraldton, thị trấn nhỏ yên bình bên bờ biển Tây Úc, vốn được xem là chốn bình yên để người nhập cư xây dựng cuộc sống mới. Thế nhưng, ở nơi đây, câu chuyện đau lòng của cô Kim Trần, một phụ nữ Việt Nam, mẹ đơn thân, chủ tiệm hớt tóc Rangeway, đã vạch trần những góc khuất về nỗi đau bị quấy rối tình dục và kỳ thị chủng tộc sâu sắc.

Sự thật tàn nhẫn được hé lộ qua một đoạn phim CCTV do chính cô Kim chia sẻ công khai. Trong đoạn video đó, một khách hàng nam ngang nhiên sờ soạng cô trên đường ra khỏi tiệm-một hành vi không thể chấp nhận được, đầy xúc phạm và đồi bại. Đó không phải là lần duy nhất, mà chỉ là giọt nước tràn ly trong hàng loạt những hành vi quấy rối, những lời lẽ dung tục mà cô phải gánh chịu.

Kim Trần là một người mẹ đơn thân 29 tuổi, gốc Việt, làm hai công việc vất vả: vừa điều hành một trang trại cung cấp rau sạch cho siêu thị, vừa làm thợ cắt tóc. Song thay vì được tôn trọng, cô liên tục bị đối xử như một món hàng tình dục rẻ tiền, là đối tượng để trêu ghẹo, quấy rối.
“Người Châu Á đa phần là gái mại dâm” – câu nói ấy không chỉ là lời miệt thị mà còn là cái bóng đen phủ lên đầu cô, khiến cô phải chịu những tin nhắn, lời gạ gẫm khiếm nhã từ khách hàng

Một khách còn gửi tin nhắn đòi hỏi “cạo râu và cắt tỉa lông với một kết thúc có hậu” – điều này đã khiến cô phải treo biển “Chỉ cắt tóc” khắp cửa hàng để cảnh báo, nhưng vẫn không ngăn nổi những lời lẽ thô tục, những hành vi quấy rối không dứt.

Cô Kim phải khóa cửa tiệm khi ở một mình hoặc có trẻ em để tránh bị đột nhập, tấn công. Cô tự bảo vệ mình bằng mọi cách có thể, nhưng nỗi sợ hãi luôn thường trực trong tâm trí. “Khi có khách tôi tự tin mở cửa, còn khi một mình hoặc có trẻ em tôi phải khóa cửa,” cô chia sẻ với giọng buồn rười rượi.

Đáng buồn hơn, nguyên nhân của sự quấy rối không chỉ là do tính cách hung hăng của một số cá nhân, mà còn do những định kiến bất công, sự kỳ thị chủng tộc nhắm vào người phụ nữ Châu Á nói chung và cô Kim nói riêng. Cô cho biết nhiều kẻ quấy rối còn dùng điện thoại để cho cô xem những hình ảnh khiêu dâm, nhằm áp đặt định kiến sai lệch rằng phụ nữ Châu Á luôn sẵn sàng, dễ dãi.

Câu chuyện của Kim Trần là minh chứng phũ phàng về một xã hội còn nhiều bất công. Đó là nơi mà người nhập cư, thay vì được đón nhận, thì lại bị xem thường, bị coi là “khuôn mẫu” gái mại dâm, một hình ảnh méo mó và đầy thành kiến. Những định kiến đó không chỉ xúc phạm danh dự cá nhân cô mà còn làm tổn thương cả cộng đồng người nhập cư vốn lao động chăm chỉ, đóng góp cho xã hội.

Cô Kim thậm chí đã chia sẻ lên mạng xã hội nhiều tin nhắn quấy rối kèm theo số điện thoại khách hàng để cảnh báo, để lên án thói hư tật xấu trong cộng đồng.

Điều này cũng khiến mối quan hệ của cô với bạn trai bị ảnh hưởng nghiêm trọng. “Chúng tôi đã có một trận cãi vã dữ dội khi tôi quyết định công khai sự việc. Tôi lo sợ họ sẽ trả thù, nhưng nếu không lên tiếng, tôi có thể mất việc, mất cả tình yêu,” cô tâm sự.

Nỗi đau của cô không chỉ dừng lại ở thể xác hay lời lẽ thô tục, mà còn là sự cô đơn, sự sợ hãi, không dám tố cáo vì e ngại sẽ bị trả đũa hoặc bị làm mất uy tín. Một xã hội mà kẻ ác được đà hoành hành, còn người chịu nạn phải im lặng, cúi đầu cam chịu, đó là xã hội mất cân bằng đạo đức, cần phải xem xét và thay đổi.

Sự im lặng của cộng đồng, sự thiếu quan tâm của chính quyền địa phương trong việc bảo vệ người nhập cư, đặc biệt là phụ nữ, đã tạo điều kiện cho tệ nạn quấy rối tình dục và kỳ thị chủng tộc lan rộng. Nếu không có sự lên tiếng, những vụ việc tương tự sẽ còn nhiều và kéo dài, làm tổn thương thêm nhiều gia đình và làm xấu đi hình ảnh xã hội đa văn hóa mà người Úc tự hào.

Kim Trần không chỉ muốn giữ lấy công việc và danh dự cho bản thân, mà còn muốn bảo vệ con gái khỏi ánh mắt kỳ thị và những định kiến hạ thấp. Cô nói: “Con gái tôi sẽ nghĩ gì khi lớn lên? Tôi không muốn con nghĩ mẹ là một người làm nghề thấp kém hay gái mại dâm.”

Đó là lời kêu cứu tha thiết cho sự tôn trọng và công bằng. Đây cũng là lời cảnh tỉnh mạnh mẽ cho xã hội rằng kỳ thị chủng tộc và quấy rối tình dục không phải chuyện cá biệt, mà là biểu hiện của sự suy đồi đạo đức và nhân cách. Một xã hội văn minh phải đứng về phía người bị hại, bảo vệ người yếu thế và quyết liệt bài trừ những hành vi phi nhân tính này.
Chúng ta cần phải tự hỏi: Tại sao một thị trấn nhỏ như Geraldton lại tồn tại những hành vi tàn nhẫn như vậy?

Tại sao định kiến và tư tưởng phân biệt chủng tộc vẫn ăn sâu trong lòng xã hội?
Và liệu có phải sự thờ ơ, vô cảm của nhiều người đã tạo điều kiện để những kẻ quấy rối tiếp tục hoành hành?
Văn hóa ứng xử cần được giáo dục kỹ càng, pháp luật phải nghiêm minh, và hơn hết, lòng nhân ái, sự tôn trọng con người phải được khơi dậy từng tâm hồn. Đừng để những người phụ nữ nhập cư như Kim Trần phải đơn độc chiến đấu với những kẻ quấy rối và những định kiến đáng sợ đó.

Kim Trần đã dũng cảm lên tiếng, và chúng ta, những người đồng hương, những công dân có lương tri, phải sát cánh cùng cô đấu tranh để những giọt nước mắt nhục nhã kia không còn rơi nữa. Để những tâm hồn trong sáng, những người mẹ chân chính không bị tổn thương bởi sự bất công và thói tục tằn tiện đạo đức.

Chúng ta cần xây dựng một cộng đồng công bằng, an toàn, tôn trọng mọi người dù mang quốc tịch hay màu da nào. Mỗi người nhập cư đều xứng đáng được sống và làm việc trong sự an toàn và tôn trọng, chứ không phải là đối tượng bị phân biệt và quấy rối.

Đó không chỉ là trách nhiệm của riêng ai, mà là của toàn xã hội, của từng người trong chúng ta. Để không còn những Kim Trần khác phải chịu đau đớn âm thầm, để lương tâm nhân loại không bị đánh mất, để công bằng và nhân phẩm được bảo vệ.

(Melbourne)

Share:

Ý kiến độc giả
Quảng Cáo

Có thể bạn chưa đọc

Ôn ơi!
Nằm ở cửa Nam sông Hậu, vùng đồng bằng sông Cửu Long, miền Nam Việt Nam, Sóc Trăng giáp với Trà Vinh, Vĩnh Long, Hậu Giang và Bạc Liêu. Sóc…
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Share trang này:
Facebook
Twitter
Telegram
WhatsApp
LinkedIn
Email
Kênh Saigon Nhỏ: