Không phát triển nổi, cứ đổ lỗi tại đời

(Pexels)

Vẫn còn nhiều người cho rằng, Cuba cùng quẫn là do lệnh cấm vận của Hoa Kỳ. Đọc lại bài cũ, nhìn Việt Nam để thấy Cuba

Do cấm vận, hay “múa vụng chê đất lệch?”

Chúng ta không có tàu vũ trụ con thoi, không sản xuất được iPhone, không chế tạo được người máy thông minh, không làm nổi cái đinh vít… là do bị cấm vận.

Đất nước hoang tàn, rừng vàng trơ trụi, biển bạc đục sóng vì nhiễm độc và tàu lạ quẫy nhiễu, khai thác được lít dầu thô nào thì bị kẻ gian bán trộm ngay trong vùng Thềm lục địa, hầu hết các doanh nghiệp, tập đoàn làm ăn hiệu quả đều đã được bán cho các ông chủ người Thái, người Tàu… Nhưng nhiều kẻ mua nhà ở Hoa Kỳ, có hộ chiếu Dubai, đảo Síp (Cyprus)… cũng do bị nhiều năm cấm vận.

Tỷ lệ đóng góp vào ngân sách của mỗi người dân thuộc nhóm cao nhất thế giới, nhưng nợ công vẫn cao và an sinh xã hội chẳng có gì đáng kể. Kẻ yếu thế thì phải cậy nhờ cộng đồng đùm bọc, lá lành đùm lá rách. Người già, trẻ em bị chính phủ bỏ rơi, phải tự lực cánh sinh, “trẻ cậy cha, già cậy con” là do đất nước ta còn nghèo vì bị cấm vận.

Từ 1945, lần lượt lớp lớp người Việt phải bỏ xứ ra đi, dẫu phải đặt cược mạng sống cho cá mập, cướp biển, chết ngạt trong thùng container hay bị bọn phát-xít Nga ở Saint-Peterburg giết hại dã man cũng vì bị cấm vận nhiều năm.

Mọi cơ sự là bởi vì cấm vận. Phải chi, nếu không bị cấm vận, lời anh Quảng Nổ đã thành sự thật.

Nhưng vì sao bị cấm vận thì người ta lờ đi?

Cấm vận là một hành xử văn minh nhất để thúc đẩy loài người cùng tiến bộ. Đó là sự dìu dắt, không phải trả thù.

Nếu có mâu thuẫn căng thẳng với đối thủ, các nhà cầm quyền độc tài tiến hành tấn công quân sự và đe dọa hạt nhân. Còn ở các quốc gia dân chủ, khi đối thủ vi phạm thỏa thuận song phương, đa phương, khi đối thủ bất chấp luật pháp quốc tế, thì họ áp dụng các biện pháp cấm vận từ nhẹ tới nặng. Tức là “nghỉ chơi”, là tẩy chay không mua bán gì với kẻ giang hồ vô pháp nữa.

Muốn có xe bọc thép, vòi rồng để đàn áp chúng dân biểu tình đòi quyền lợi dân sinh thì hãy nhập khẩu từ các xứ độc tài. Các quốc gia văn minh coi trọng dân chủ tự do họ sẽ áp dụng các biện pháp cấm vận, không cung cấp vũ khí cho anh về tra tấn vợ con và gây sự với hàng xóm. Họ sẽ nghỉ chơi, không mua bán gì với anh khi anh hành hạ vợ con.

Đừng nói vợ tao, tao có quyền đánh, con tao đẻ ra tao có quyền đập. Vợ con anh là con người, các giá trị văn minh không cho phép anh hành xử như thế, luật pháp không cho phép anh chà đạp nhân phẩm người khác như thế. Chưa kể, chúng dân là cha mẹ sinh anh ra, chúng dân là dưỡng mẫu nuôi anh lớn và đang nuôi anh hàng ngày, nuôi anh mãi mãi. Chúng dân không phải là vợ con đang chịu ơn huệ gì nơi anh.

Một tên giang hồ vừa coi thường phép nước, lệ làng, vừa trộm cắp, cướp giật, ra đường chém người, về nhà đánh vợ đập con, dân làng không mua không bán với kẻ giang hồ đó là quyền của họ. Giờ vợ con anh khổ, cớ sao lại đổ lỗi do dân làng không mua bán với mình?

Kêu gào chửi bới Mỹ cấm vận Cuba, Việt Nam, sao Việt và Cu không cấm vận lại Mỹ đi?

Nó bẩn tệ, nó xấu xa thế, nó không chơi với mình thì mình cũng nghỉ chơi với nó đi. Mình cũng có quyền cơ mà. Đó là công bằng, là sòng phẳng và cả bình đẳng nữa. Như thế mới là độc lập.

Một khi còn phải bí mật lặn lội đường rừng sang Moscow để nhận chỉ thị về kế hoạch cải cách ruộng đất, thúc đẩy đấu tranh giai cấp, chuẩn bị sẵn cho việc vi phạm hiệp định Genève ngay cả khi dự thảo hiệp định chưa được đàm phán; Một khi kẻ thù mang tàu chiến vào vùng biển chủ quyền mà mình chỉ dám rón rén quan ngại chớ không nỡ chỉ mặt đặt tên; Một khi họ nghỉ chơi với mình mà mình không dám cấm vận lại họ. Lúc đó, chớ nói là độc lập.

Muốn không bị cấm vận, tẩy chay, hãy tuân thủ luật pháp quốc tế.

Muốn cho loài người khỏi xua đuổi thì anh phải học cách ứng xử văn minh của loài người.

Muốn hòa nhập thế giới văn minh, anh phải hành xử chuẩn mực theo các giá trị tiến bộ của nhân loại.

Chỉ cần hai người với nhau cũng phải có những quy ước, thỏa thuận. Thử hỏi, nếu không có luật pháp quốc tế, nếu nhà cầm quyền xứ nào cũng ngang nhiên chà đạp lên luật pháp quốc tế và coi thường các giá trị phổ quát của nhân loại thì thế giới sẽ ra sao?

Người Thanh Nghệ Tĩnh có câu “Làm đ* không đắt đổ cho mồ mả không thiêng”.

Tổ tiên nào phù hộ cho những kẻ vô luân?

Mồ mả nào phù hộ cho những con đ* không chịu sắm giẻ lau?

 

(*) tựa do SGN đặt

Share:

Ý kiến độc giả
Quảng Cáo

Có thể bạn chưa đọc

Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Share trang này:
Facebook
Twitter
Telegram
WhatsApp
LinkedIn
Email
Kênh Saigon Nhỏ: