Trong số 83 triệu người Mỹ đã ghi danh Medicaid, có khoảng 23 triệu người trong đó gần một nửa là trẻ em, bị mất bảo hiểm y tế.
Mở rộng Medicaid để thu hẹp khoảng cách bảo hiểm là một trong những cách quan trọng nhất mà các tiểu bang có thể tăng tỷ lệ bảo hiểm và đạt được công bằng về sức khỏe. Tuy nhiên, 10 tiểu bang, chủ yếu ở miền Nam, vẫn chọn không mở rộng các chương trình Medicaid của họ theo Affordable Care Act. (Đạo luật Chăm sóc Giá cả phải chăng). Các tiểu bang này có một số bất bình đẳng về sức khỏe tồi tệ nhất trong cả nước.
Vào ngày 9 Tháng Tám, các diễn giả tham gia buổi hội thảo do Dịch Vụ Truyền Thông Thiểu Số (EMS) tổ chức, thảo luận về cách tăng cường chương trình Medicaid để cung cấp bảo hiểm y tế công bằng cho tất cả mọi người và lý do tại sao các tiểu bang phải hành động để thu hẹp khoảng cách bảo hiểm ảnh hưởng không cân xứng đến cộng đồng da màu.
Tình trạng khẩn cấp liên bang thời kỳ COVID-19 đã đóng băng quá trình kiểm tra đủ điều kiện hưởng Medicaid hàng năm được gọi là “xác định lại.” Kể từ khi tình trạng khẩn cấp được dỡ bỏ vào Tháng Năm, 2023, quá trình “xác định lại” bắt đầu thực hiện. Trong số 23 triệu người mất hoặc đã mất bảo hiểm, 69% bị hủy ghi danh không phải vì họ không đủ điều kiện, mà vì sao?
“Do những thủ tục hành chính rườm rà,” bà Katherine Hampstead, cố vấn chính sách cấp cao tại Quỹ Robert Wood Johnson Foundation, cho biết. “Năm qua giống như một cuộc đảo lộn về việc hủy ghi danh được tăng cường, ngay cả đối với nhiều người vẫn đủ điều kiện.”
Gần 5 triệu người rời khỏi Medicaid kể từ khi quá trình xác định lại bắt đầu, cho đến Tháng Tư 2024 vẫn chưa có bảo hiểm.
Theo bà Martha Sanchez, giám đốc chính sách y tế của tổ chức Young Invincibles, Medicaid là nguồn bảo hiểm y tế lớn nhất cả nước, nhưng có cả tiền của liên bang và tiểu bang đổ vào đó…
“Vì vậy mới có khoảng 50 chương trình khác nhau giữa các tiểu bang,” bà Hampstead giải thích và nói thêm rằng quá trình xác định lại đặc biệt làm trầm trọng thêm khoảng cách bảo hiểm đối với những nhóm dân số mà Medicaid ban đầu được thiết kế cho, như nhóm thu nhập thấp, người cao tuổi, người khuyết tật, trẻ em và phụ nữ mang thai.
Khoảng cách bảo hiểm cũng ảnh hưởng không cân xứng đến các cộng đồng da màu, đặc biệt là ở 10 tiểu bang, chủ yếu ở miền Nam, nơi chưa mở rộng giới hạn thu nhập Medicaid từ 100% lên 138% Mức nghèo liên bang (FPL) cho người lớn từ 19 đến 64 tuổi.
Việc mở rộng FPL này được Affordable Care Act. cho phép và được Tòa án Tối cao phán quyết vào năm 2012 là tùy chọn cho mỗi tiểu bang.
Tính đến năm 2024, FPL là $14,580 cho một cá nhân, 138% trong số đó là $20,783; hoặc $24,860 cho một gia đình ba người, 138% trong số đó là $35,632.
Tại các tiểu bang chưa mở rộng giới hạn FPL, như Florida, Texas, Georgia, Alabama và Mississippi, “có một khoảng cách bảo hiểm khi hai đến ba triệu người, chủ yếu là người da màu, đang ở trong tình huống rất không may khi họ ‘quá nghèo’ để được trợ cấp bảo hiểm thị trường, nhưng họ lại không đủ điều kiện để được hưởng Medicaid vì giới hạn đủ điều kiện của tiểu bang họ quá thấp,” Hampstead cho biết.
“Thanh thiếu niên không phải là bất khả chiến bại,” bà Sanchez cho biết. “Chúng tôi là tương lai của lực lượng lao động và nền kinh tế Hoa Kỳ, và chúng tôi không thể để sức khỏe của mình tiếp tục suy giảm.”
Bà Joan Alker, tổng giám đốc Trung Tâm Trẻ Em của đại học Georgetown University, đưa ra một số dữ kiện về việc Medicaid cắt bảo hiểm của nhiều người sau đại dịch COVID-19. Khoảng 30% thanh thiếu niên Hoa Kỳ từ 18 đến 34 tuổi không có bảo hiểm, cao hơn bất kỳ nhóm tuổi nào khác và chiếm hơn một phần năm tổng số người Mỹ không có bảo hiểm. Trong khi đó, một nghiên cứu của CDC năm 2019 cho thấy ít nhất một nửa số người trẻ tuổi mắc một trong những bệnh như tiểu đường, ung thư hoặc các vấn đề về sức khỏe tâm thần. Kể từ khi đại dịch xảy ra, các tình trạng này chỉ gia tăng, với một phần ba số người trẻ tuổi, và một nửa số người từ 18 đến 24 tuổi, báo cáo các triệu chứng của bệnh tâm thần.
Hiệp Hội Ung Thư Hoa Kỳ cũng báo cáo tỷ lệ ung thư ở người trẻ tuổi ngày càng tăng; đặc biệt là các loại ung thư liên quan đến người lớn tuổi, như ung thư ruột kết.
“Chúng ta đang trong cuộc khủng hoảng khi hệ thống chăm sóc sức khỏe không đáp ứng được nhu cầu của những người trẻ tuổi, những người thường đang trong giai đoạn chuyển đổi khỏi Medicaid… vì không có sự mở rộng, họ được bán các chương trình bảo hiểm y tế cho sinh viên hoặc họ không biết cách ghi danh các chương trình khác,” bà Sanchez cho biết.
“Tôi được hưởng chương trình Medicaid nhưng chưa bao giờ hiểu hết tất cả các quyền lợi mà mình, cho đến khi tôi chuyển ra khỏi chương trình với tư cách là sinh viên đại học,” Sanchez kể. “Tôi đi khám sức khỏe định kỳ, chích ngừa và đi khám răng, nhưng không hề biết gì về các lợi ích sức khỏe tâm thần. Chúng tôi đã nghe điều này từ những người trẻ tuổi khác chia sẻ rằng họ không biết bảo hiểm cũng lo về sức khỏe tâm thần. Chúng ta không chỉ cần mở rộng Medicaid mà còn cần nâng cao hiểu biết về sức khỏe, để mọi người thực sự có thể sử dụng phạm vi bảo hiểm của họ.”
Kể từ khi xác định lại, tính đến Tháng Bảy, 2024, chỉ khoảng 5.5 trẻ em dưới 18 tuổi được ghi danh vào Medicaid.
“Nhiều trẻ em trong số này vẫn đủ điều kiện và chúng ta cần đưa các em trở lại trường,” Alker cho biết. Sự thay đổi về số lượng ghi danh Medicaid ròng thay đổi rất nhiều giữa các tiểu bang, với mức giảm lớn nhất theo số lượng là 1.3 triệu trẻ em ở Texas, khoảng 542,600 trẻ em ở Florida và ở California có 373,000 trẻ em.
Ông Stan Dorn, giám đốc Dự Án Chính Sách Y Tế của tổ chức UnidosUS, nói về các vấn đề hành chính và thiếu đầu tư khiến dịch vụ chăm sóc sức khỏe nằm ngoài tầm với của rất nhiều người Mỹ.
“Cái giá mà nước Mỹ phải trả khi trao cho các tiểu bang quyền hạn rất lớn đối với các chương trình Medicaid của họ là rất cao,” ông Dorn cho biết. “Một gia đình có khả năng được chăm sóc sức khỏe rất khác nhau chỉ dựa trên tiểu bang mà họ sinh sống.”
Để thu hẹp khoảng cách bảo hiểm đáng kể này giữa các tiểu bang, ông Dorn đề xuất làm cho “gánh nặng hành chính hoàn toàn không liên quan đến càng nhiều người càng tốt” thông qua điều kiện đủ điều kiện không cần giấy tờ; hỗ trợ ghi danh dễ tiếp cận về mặt ngôn ngữ và văn hóa; tự động gia hạn cho những người đủ điều kiện bằng cách sử dụng thông tin thuế và tiền lương mà chính phủ đã có; và cung cấp phạm vi bảo hiểm liên tục trong trường hợp thiếu giấy tờ.
Vì các tiểu bang trả một phần trăm chi phí cho mỗi người đăng ký Medicaid, Dorn cũng đề xuất tạo ra các tiêu chuẩn liên bang cho hiệu suất xác định lại của tiểu bang để khuyến khích các tiểu bang không muốn trả tiền.
Đối với các tiểu bang không đáp ứng các tiêu chuẩn, ông đề xuất hoãn các khoản thanh toán của liên bang cho đến khi tiểu bang cải thiện, đồng thời ngăn chặn các gia đình bị chấm dứt hợp đồng. “Chúng tôi thấy rằng các tiểu bang có vấn đề tồi tệ nhất về số người mất bảo hiểm đã đầu tư ít tiền nhất vào cơ sở hạ tầng đủ điều kiện của họ. Vì vậy, cuối cùng, đó là vấn đề về giá trị,” ông Dorn nói. “Các quan chức của tiểu bang có sẵn sàng đầu tư đủ tiền để điều hành một chương trình Medicaid mà họ tin tưởng giao phó cho dịch vụ chăm sóc sức khỏe của gia đình họ không? Một số sẵn sàng đầu tư vào các hệ thống phù hợp với gia đình và nhà cung cấp, còn những tiểu bang khác thì không.”
Những nơi có mức giảm lớn nhất số trẻ em có bảo hiểm theo tỷ lệ phần trăm là Utah, 34.5%; Colorado 30.9%; và Texas, 29.1%. Alker cho biết bà nghe nói rằng các bậc cha mẹ đang trì hoãn việc chăm sóc vì họ không có bảo hiểm và chỉ hy vọng con mình không bị ốm. Trẻ em phải bỏ thuốc, không được dùng máy xịt và không được điều trị các tình trạng sức khỏe hành vi.
“Trẻ em không tốn kém cho hệ thống chăm sóc sức khỏe của chúng ta, nhưng chúng cần được chăm sóc thường xuyên, vì vậy ngay cả một khoảng cách ngắn cũng khiến gia đình phải trả các hóa đơn y tế lớn… và nếu không được chăm sóc thường xuyên, trẻ em sẽ ít có khả năng học tập hơn,” bà nói thêm.
Theo ông Dorn, những cách để cải tiến Medicaid là xóa bỏ những rào cản về thủ tục như cho cư dân ghi danh trên mạng và lưu trữ hồ sơ trong kho điện toán, và đào tạo thêm nhân viên về ngôn ngữ và văn hóa của cộng đồng, thưởng cho những tiểu bang vượt làm tốt, và xét duyệt lại kỹ hơn những trường hợp bị từ chối.