Người ta nói “dân buôn lậu gặp kẻ cướp” là vậy.
Nói đúng hơn đó là “kẻ cướp có môn bài” vì đó là đội trưởng và đội phó Đội CSĐT tội phạm về kinh tế và ma túy công an huyện Châu Thành (tỉnh Bến Tre) và hai cán bộ dưới quyền.
Trong số tang vật “tạm giữ chờ tiêu hủy” của Đội CSĐT tội phạm về kinh tế và ma túy, có rất nhiều thuốc lá lậu. Các bị cáo cũng làm báo cáo lên cấp trên thành lập hội đồng tiêu hủy theo quy định. Sau khi nhận được quyết định cho phép tiêu hủy tang vật, các bị cáo bèn “tiêu hủy” theo kiểu riêng, bằng cách bán chúng ra thị trường cho người đời đốt. Số tiền thu được chia theo chức vụ, và đương nhiên đội trưởng nhận được nhiều nhất.
Vì lẽ đó tại phiên xét xử sơ thẩm ngày 21 Tháng Hai, TAND tỉnh Bến Tre tuyên phạt Nguyễn Văn Thiện (đội trưởng) 3 năm tù; Nguyễn Hồng Quang (đội phó) 2 năm tù, cho hưởng án treo; Lê Hoàng Ngọc (cán bộ) 2 năm tù và Phạm Thành Nhân (cán bộ) 1 năm tù, cho hưởng án treo.
Ngoài ra, HĐXX còn buộc các bị cáo nộp lại toàn bộ số tiền thu lợi bất chính, sung công quỹ. Không rõ số tiền bán được là bao nhiêu.
Có người nói bản án như thế quá nhẹ, “không đủ sức răn đe”, nhưng HĐXX lại cho rằng Viện KSND đưa ra bằng chứng chưa đủ để kết luận các bị cáo phạm tội “lạm dụng chức vụ, quyền hạn chiếm đoạt tài sản”.
HĐXX lý luận rằng do số thuốc lá đó đã có quyết định tiêu hủy nên không có giá trị nữa (không đồng) nên không được xem là tài sản, do đó, các bị cáo không chiếm đoạt tài sản của nhà nước. Từ lý luận đó, HĐXX kết luận các bị cáo chỉ phạm vào tội “lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong khi thi hành công vụ” mà thôi.
Dư luận khá bất ngờ trước lý luận của HĐXX, có người nói cho dù số thuốc lá đó có giá trị không đồng chăng nữa, việc các bị cáo tự tiện sử dụng chúng cũng là hành vi ăn cướp, phải xử đúng tội cho hành vi này. Việc HĐXX lý luận “ngang như cua” là hành động bao che cho tội cho “đám cướp có môn bài” này.
May mà bọn chúng bán thuốc lá lậu, nếu đó là ma túy thì sao?