Tôi biết thế nào anh cũng về…

Nhà văn Huy Phương (ông vừa từ trần ngày 25 Tháng Hai 2022)

Tôi biết thế nào anh cũng về…

Lần Huy Phương đi chuyến tàu cuối một mình..

25 Tháng 2, 2022

 

Tôi biết thế nào anh cũng về (1)

Không bây chừ thì dăm bữa nữa

Cuộc đoạn trường nầy mấy ai lần lỡ

Ga cuối đường tàu không phải chờ lâu (2)

 

Bước chậm rãi, dạng hình thấp thoáng

Nắng chiều hôm đổ bóng xuống sân ga

Khô gió chướng thổi xòa tóc trắng

Lạnh lùng thấm hiểu một-mình-ta

 

Hiểu lẽ tử/sinh- Hiểu kỳ còn/mất

Một lần “mất nước” tưởng nằm mơ

Đêm chợt thức… áo tù đầm ươn ướt

Hóa ra ta bật khóc tự bao giờ?!

 

Sáng sớm điểm danh, tù xuất trại

Nhìn quẩn quanh chẳng biết ai với ai?

Người bạn kia nghe quen tiếng nói

Đói lạ lùng sạm mặt, tái màu da!

 

Chiều về nhìn bóng núi săm sắp

Hỏi rằng sống được đến ngày mai?

Đêm nằm nhóp nhép môi khô nhạt

Tưởng miếng cơm, nhớ bữa ngọt ngào

 

Cố gõ lấy đầu như gõ cửa (3)

Mà sao cửa đóng chặt then gài

Nhìn xuống giếng chợt thấy… Ôi kinh hãi

Trắng phau phau bợt nhạt mái tóc mai

 

Mười năm khổ thân tù xa xứ

Trở về phố cũ nhìn không ra

Thơ Hạ Tri Chương hóa không đủ

Đi về đâu? Nào “đồng bào ta”?

 

Nhà cũ không còn. Cửa đóng chặt

Hỏi, thưa không một tiếng trả lời

Muốn ngửa mặt kêu với trời khẩn cấp

Có hay không… Một phận, nghiệp cho người?

 

Vợ rày rạn tả tơi vùng kinh tế mới

Con đâu rồi… Thân gởi chốn biển khơi

Ôi bé bỏng một thời cha bế ẵm

Trôi về đâu lớp lớp sóng gào đau

 

Cắn chặt răng, cố nhập thân xứ lạ

Chắc nắm tay, lại khởi cuộc từ đầu

Chiều tan sở, tuổi già, xe đời cũ

Giữa dòng người nêm chặt… Exit về đâu?

 

Anh cố viết như đã từng gắng sống

Viết những gì…  Và gắng sống…

Vì sao?

Đất Mỹ – Không khứng cho “Người Thất Trận” (4)

Quê nhà nào – Chỉ Hạnh Phúc Xót Xa! (5)

 

Vẽ hộ anh em một Chân Dung ngơ ngác (6)

Viết giùm chiến binh Bản Di Chúc đắng cay (7)

Còn được bao nhiêu Người Muôn Năm Cũ (8)

Đủ hơi tàn về họp mặt Tháng Tư? (9)

 

Thôi nhé Huy Phương..

Dẫu sao cũng còn một nơi mong trở lại

Ngôi trường xưa đằm thắm vọng Lời Thầy

Lớp học lắng im, bóng cây bàng mát rượi

Bên giòng Sông Đá rạn giọt Mồ Hôi (10)

Nơi trường ấy, Thầy dạy Người Tử Tế

Hãy Yêu Thương – Hãy Chân Thật trăm bề

 

Nên tôi biết…

Thế nào Anh cũng về chốn ấy,

Trên chuyến tàu cuối cuộc nhớ Thầy Lê!

Ghi chú:

#(1;3;4;5;6;7;8;9): Những đầu sách và bài viết của Huy Phương

#(3): Thơ Tô Thùy Yên

#(10): Sông Thạch Hãn; Trường Nguyễn Hoàng, Quảng Trị – Nơi Huy Phương/Thầy Lê Nghiêm Kính dạy lớp học đầu đời trước khi nhập ngũ Khóa 16 Thủ Đức, 1964

Nhớ, Ngày 25 Tháng 2, 2022

Cùng Ngày Mạ mất, Bà Phương Dung, (1922- 25 Tháng 2, 1961)

Phan Nhật Nam

Share:

Ý kiến độc giả
Quảng Cáo

Có thể bạn chưa đọc

Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Share trang này:
Facebook
Twitter
Telegram
WhatsApp
LinkedIn
Email
Kênh Saigon Nhỏ: