Khoa học tìm cách giảm mức độ kim loại độc hại trong gạo

(Hình minh họa: Polina Tankilevitch/Pexels)

Các kim loại nặng như asen và cadmium có trong gạo, một loại thực phẩm chính trong thức ăn trẻ em, và mức độ phụ thuộc vào cách trồng trọt. Việc trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ tiếp xúc với những kim loại này tạo nguy cơ làm chậm sự phát triển của não bộ.

Cơ quan Quản Lý Thực Phẩm và Dược Phẩm Hoa Kỳ (U.S. Food and Drug Administration – FDA) đang soạn thảo các quy định mới về kim loại nặng trong thức ăn trẻ em như một phần của Kế Hoạch Hành Động Gần Hơn với Số Không.

Giáo Sư Angelia Seyfferth tại University of Delaware, đồng tác giả cuộc nghiên cứu, cho biết họ thử nghiệm trồng lúa trong nhiều điều kiện khác nhau tại 18 cánh đồng nhỏ tại một trang trại do trường đại học sở hữu. Nghiên cứu phát hiện ra rằng lúa trồng ở những cánh đồng ngập nước chứa nhiều asen hơn và hàm lượng cadmium thấp hơn. Các cánh đồng lúa cũng thải ra nhiều mêtan hơn, một loại khí nhà kính. Điều kiện khô hơn dẫn đến ít asen hơn trong lúa nhưng nhiều cadmium hơn.

Giáo Sư Seyfferth cho biết giải thích rằng “thách thức” định hướng cho nghiên cứu của họ là giảm thiểu đồng thời nhiều kim loại nặng nguy hiểm, nhưng họ thấy rằng “không có thách thức nào là phổ biến trên tất cả các loại đất và nồng độ cadmium trong hạt không gây lo ngại cho sức khỏe con người.”

Lúa thường được trồng trên đất rất ẩm ướt, ngập nước. Khi đó, oxy thường tồn tại trong các lỗ nhỏ trong đất sẽ được thay thế bằng nước. Với ít oxy, các vi sinh vật trong đất bắt đầu hít thở bằng các khoáng chất oxit sắt.

Seyfferth cho biết asen thích bám rất chặt vào các oxit sắt đó, giải thích rằng chúng hòa tan khi các vi khuẩn sử dụng oxit sắt để thở. Asen bám vào chúng sẽ đi vào nước và được cây lúa hấp thụ. “Bằng cách làm khô đất, chúng ta đang kìm hãm các vi sinh vật hít thở bằng oxit sắt và asen. Khi bạn đưa oxy vào, các oxit sắt hòa tan lại trở thành chất rắn. Chúng giống như bộ lọc Brita. Asen bám vào oxit sắt và không có trong nước, vì vậy rễ cây không thể tiếp cận được,” bà giải thích.

Các nhà khoa học của UD hiện đang nghiên cứu asen trong gạo thông qua công tác thực địa tại Arkansas, nơi họ sẽ làm việc trực tiếp với nông dân để giúp họ quản lý tình trạng ngập lụt do nước trên ruộng lúa.

Thông qua nghiên cứu trước đây về mức độ cadmium và chì trong rau bina, họ phát hiện ra rằng nông dân và các chuyên gia khác trong ngành thực phẩm sẵn sàng hành động để giảm kim loại nguy hiểm trong sản phẩm của họ, nhưng các nhà khoa học cần các biện pháp khuyến khích, thử nghiệm và giáo dục để biến điều đó thành hiện thực.

Theo Seyfferth, điều quan trọng là phải nhận được phản hồi từ các bên liên quan để xem điều gì khả thi đối với nông dân và rằng điều đó sẽ không phải là gánh nặng lớn đối với một việc mà họ đã làm hoặc thay đổi một hoạt động mà họ đang làm, mà họ phải làm để đáp ứng một số tiêu chuẩn khác, chẳng hạn như một tiêu chuẩn an toàn thực phẩm khác. Nông dân thường làm việc với biên độ rất ít đối với một thứ gì đó như rau bina. Nếu các cơ quan quản lý khó đạt được mức cadmium hoặc chì nhất định, chắc là họ sẽ chuyển sang trồng thứ khác.

Bà gợi ý rằng có những giải pháp đơn giản hơn, như hạ thấp nồng độ clo trong nước dùng để tưới rau lá xanh, giúp thúc đẩy nồng độ cadmium cao hơn, hoặc rửa rau bina bằng chiết xuất nước cốt chanh để loại bỏ tới 26% rau bina. Tuy nhiên, các giải pháp sẽ khác nhau tùy thuộc vào trang trại, vì vậy các nhà khoa học cũng đang kêu gọi nghiên cứu sâu hơn để tiến hành các thí nghiệm tương tự trên nhiều loại đất và điều kiện khác nhau.

Share:

Ý kiến độc giả
Quảng Cáo

Có thể bạn chưa đọc

Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Share trang này:
Facebook
Twitter
Telegram
WhatsApp
LinkedIn
Email
Kênh Saigon Nhỏ: