Tuyển dụng lao động: Giới chủ phải lo nhà ở cho nhân viên

Với nhiều người, sự chọn lựa chỗ làm bây giờ còn tùy thuộc vào chỗ ở (minh họa: josefa-ndiaz-unsplash)

Tìm một công việc mới? Không khó. Nhưng tìm một chỗ ở để chuyển đến? Còn tuỳ! Trên khắp nước Mỹ, các công ty đang gặp khó khăn trong việc tuyển nhân viên vì không có sẵn nhà ở gần đó hoặc có nhưng giá “không phải chăng”.

Tuyển dụng không thành công vì không tìm được nhà ở

The Washington Post thuật: Brenda McDonnell bán đồ ăn chứ không bán phòng khách sạn. Nhưng điều đó không ngăn được chủ sở hữu của bốn nhà hàng ở West Maryland sửa chữa một nhà nghỉ gần đó chỉ để nhân viên của bà có nơi “an cư lạc nghiệp”. Giá nhà ở Quận hạt Garrett đã tăng 8.5% trong năm 2022, vì vậy McDonnell đã nhìn thấy cơ hội ở khu đất chưa sử dụng mà chồng bà sở hữu. Bà cải tạo thành một dãy phòng cho nhân viên nhà hàng sống miễn phí hoặc thuê chỉ vài trăm đôla một tháng.

Kết quả khả quan: Các nhân viên mới có thể ký hợp đồng làm công việc mà lẽ ra họ từ chối vì không đủ tiền mua, thuê nhà hoặc không tìm được chỗ ở. Trên khắp nước Mỹ, sự căng thẳng do thị trường nhà ở gây ra sẽ định hình cách người tìm việc quyết định nơi sống, công việc sẽ làm và liệu nền kinh tế có đang mang lại lợi ích cho họ hay không. Dĩ nhiên, thiếu nhà ở không đủ để làm mất động lực của thị trường lao động. Nhưng ở Oregon, các khu học chánh nông thôn đang bối rối không biết cách thế nào cung cấp đủ nhà ở cho giáo viên. Ở vùng nông thôn Arizona, các bệnh viện phải cho nhân viên thuê phòng giá rẻ nếu muốn giữ chân họ. Tại Massachusetts, tiểu bang đã hỗ trợ nhà ở tạm thời cho người lao động thời vụ mùa hè ở Cape Cod.

Dữ liệu việc làm cho thấy các nhà tuyển dụng đã tuyển thêm nhân công trong 34 tháng liên tiếp và thị trường việc làm vẫn đang rất nóng. Tuy nhiên, một số nhà kinh tế vẫn lo lắng về tác động dây chuyền của thách thức về nơi an cư. Cho đến khi có đủ nhà được xây dựng ở những nơi cần nhất, nhiều công ty sẽ phải sáng tạo hơn (thông qua mức lương cao hơn, cho phép làm việc từ xa hoặc các ưu tiên khác) để đảm bảo những người mới tuyển có nơi ở tiện nghi. Nếu không, kế hoạch tuyển dụng sẽ phá sản.

Susan Collins, chủ tịch Ngân hàng Dự trữ Liên bang Boston cho biết có nhiều công ty ra thông báo tuyển dụng nhưng sau đó để mất những ứng viên tiềm năng chỉ vì không thể tìm được nhà cho họ. Tại quận hạt của bà, trải dài từ Maine đến Connecticut, một số giới chủ nói với bà họ bắt đầu cung cấp xe buýt hoặc phương tiện di chuyển khác cho các nhân viên không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải sống ở xa nơi làm việc.

Khó khăn về nhà ở là lý do hàng đầu khiến một số người vẫn muốn duy trì cách làm việc từ xa. Julia Pollak, nhà kinh tế trưởng tại ZipRecbeaner, cho biết bà đã nhìn thấy sự thay đổi ngay từ đầu đại dịch khi phần lớn nhân viên muốn ở nhà vì sợ lây bệnh. Giờ đây, lo ngại về chi phí đi lại, giá xăng và tiền thuê nhà trở thành lý do chính để làm việc từ nhà. “Nhiều người tìm kiếm việc làm với giả định họ dễ dàng chuyển đi. Nhưng khi đụng vào thực tế họ bị dội lại. Khoảng cách giữa số người cần chỗ ở tại nơi định đến làm việc và số người có được chỗ ở ngày càng mở rộng. Hậu quả là nhiều người từ bỏ kế hoạch tìm việc và các công ty không tuyển được người. Dữ liệu về chi phí thuê và số không gian cư trú còn trống cho thấy rõ lý do tại sao lại xảy ra tình trạng này” – bà nói.

Không dễ giải quyết

Denise Moriguchi biết rõ thị trường nhà ở địa phương đang đè nặng lên nhân viên của bà ở Seattle. Giám đốc điều hành chuỗi cửa hàng tạp hóa châu Á Uwajimaya này cho biết nhiều nhân viên phải mất một giờ đến chỗ làm bằng xe buýt công cộng. Nhiều người thuê chung phòng hoặc chỉ thuê một chiếc ghế dài để ngủ vì chi phí nhà ở trong khu vực quá cao.

Bất cứ khi nào Moriguchi cân nhắc mở thêm địa điểm cửa hàng mới, bà đều điều tra tình hình chỗ ở trong khu vực và sự sẵn có của phương tiện công cộng ra ngoại ô để đề phòng trường hợp không tìm được nhân viên sống gần cửa hàng mới. Đầu năm nay, bà đã thuê một giám đốc điều hành mới từ Georgia. Như một phần của gói tuyển dụng, công ty chịu phí di chuyển, vé máy bay và các chi phí khác để bù vào những thâm hụt ngân sách tại nơi ở mới.

Trong một trường hợp khác, khi Moriguchi nhờ kiếm giùm một vị trí quản lý, công ty tuyển dụng cho biết họ sẽ tập trung vào những ứng viên tiềm năng đang sống ở những nơi có chi phí sinh hoạt cao nên dễ thích nghi hơn với nơi ở mới. “Công ty tuyển dụng nói sẽ ưu tiên tìm ứng viên tại địa phương và ở Bờ Tây. Họ bỏ qua vùng Trung Tây” – bà nói. Nghề điều dưỡng du lịch đã giúp Sierra Levin sống và làm việc trên khắp đất nước, từ California đến Texas đến Massachusetts. Nhưng khi chuẩn bị ký một hợp đồng ngắn hạn tại một bệnh viện ở Newark, bà nhận thấy tìm một nơi ở khó hơn trước nhiều.

Share:

Ý kiến độc giả
Quảng Cáo

Có thể bạn chưa đọc

Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Share trang này:
Facebook
Twitter
Telegram
WhatsApp
LinkedIn
Email
Kênh Saigon Nhỏ: