Một nghiên cứu mới cho thấy việc chớp mắt không chỉ giữ ẩm cho đôi mắt, mà còn đóng vai trò quan trọng trong cách cơ thể xử lý thông tin thị giác. Theo Newsweek.
Các nhà nghiên cứu tại University of Rochester ở New York tìm hiểu về hành động chớp mắt thông thường, điều mà con người dành 3 – 8% thời gian trong lúc thức để làm. Họ phát hiện ra rằng việc chớp mắt cung cấp thông tin cho não về bức tranh rộng lớn về một khung cảnh thị giác.
Trong nghiên cứu này, các nhà thử nghiệm theo dõi chuyển động của mắt ở con người và kết hợp dữ liệu với các mô hình máy tính và phân tích quang phổ, bao gồm các tần số khác nhau trong kích thích thị giác.
Điều này cho phép nhóm thử nghiệm xem việc chớp mắt ảnh hưởng như thế nào đến những gì mắt nhìn thấy so với khi nhắm mắt lại.
Các nhà khoa học đo lường mức độ nhạy cảm của con người trong việc cảm nhận các loại kích thích khác nhau, chẳng hạn như các mẫu ở các mức độ chi tiết khác nhau.
Họ phát hiện ra rằng khi một người chớp mắt, họ trở nên giỏi hơn trong việc nhận biết những khuôn mẫu lớn đang thay đổi dần dần. Nói cách khác, chớp mắt cho phép chúng ta thu thập thông tin về những gì mà mình đang nhìn để xây dựng nên một bức tranh toàn cảnh.
Khi đôi mắt chớp, chuyển động nhanh của mí mắt sẽ làm thay đổi kiểu ánh sáng có tác dụng kích thích võng mạc. Điều này tạo ra một loại tín hiệu thị giác khác cho não so với khi mắt mở và tập trung vào một điểm cụ thể.
Những phát hiện này là bằng chứng sâu xa hơn cho thấy việc chớp mắt không chỉ đơn giản là một cơ chế giúp mắt ẩm và khỏe mạnh, đặc biệt khi mắt chớp nhiều hơn mức cần thiết để được bôi trơn. Thay vào đó, chớp mắt là giai đoạn thu thập thông tin quan trọng hỗ trợ xử lý hình ảnh. Hành động này cũng bù đắp cho việc chúng ta mất khả năng tiếp xúc với kích thích khi mắt đóng lại trong lúc chớp mắt.
Những phát hiện này củng cố thêm cho nhóm nghiên cứu đang phát triển nhấn mạnh rằng tầm nhìn của con người là sự kết hợp giữa đầu vào cảm giác và hoạt động vận động. Ví dụ như khi chúng ta ngửi hoặc chạm vào một vật thể nào đó, chuyển động của cơ thể sẽ giúp não hiểu được không gian hơn.
Tác giả nghiên cứu và giáo sư Michele Rucci nói với Newsweek rằng đây rất có thể là một vấn đề liên quan đến sự tiến hóa.
Ông giải thích: “Điều này bổ sung thêm bằng chứng ngày càng tăng, phần lớn từ phòng thí nghiệm, cho thấy hệ thống thị giác rất nhạy cảm với những thay đổi theo thời gian và sử dụng chúng để thể hiện thông tin không gian. Nói cách khác, không giống như máy ảnh, hệ thống thị giác không chỉ sử dụng hình ảnh trên võng mạc, mà còn phụ thuộc rất nhiều vào cách hình ảnh này thay đổi.”