Cô gái Florida thoát chết khỏi hàm cá mập năm ngoái, giờ ra sao?

Addison Bethea với một chân giả. (ảnh: Addison Bethea/FB)

Addison Bethea, 18 tuổi, trở lại nơi bị cá mập tấn công năm ngoái, và nhớ về những giây phút kinh hoàng của cái ngày kết thúc việc đi lại bằng hai chân.

Cách đây hơn một năm, Addison bị con cá mập hung hãn cướp mất một chân, đó là buổi chiều Tháng Sáu 2022.

Hôm ấy, Addison cùng người anh trai là Rhett lặn ống thở tìm sò điệp ngoài khơi, nơi được xem là “nhà” của hai anh em sinh ra và lớn lên tại Florida. Vì bơi cùng nhau, nên khi cảm thấy chân phải của mình bị kéo mạnh, Addison nghĩ bị anh trai trêu chọc. Thì ra em bị một con cá mập lớn cắn vào bắp chân.

Hốt hoảng, cô gái chỉ còn biết hét lên, gọi anh trai. Con vật tiếp tục ngoạm lên phần đùi, kéo Addison xuống mặt nước. Mọi thứ xảy ra trong tích tắc. Rhett nghe tiếng em, nhưng không thấy em mình đâu, trước mắt anh là chiếc đuôi cá mập đập mạnh, và máu đỏ lênh láng trên biển.

Trong khi đó, ở dưới nước, Addison chiến đấu với con vật khổng lồ, mà theo Rhett mô tả sau này, nó phải dài tới gần 10 feet (3 mét), có thể là cá mập bò hoặc cá mập hổ, đều nằm trong số ít loài nguy hiểm với con người và sống phổ biến ở Florida.

Addison nhớ và kể lại với Guardian, rằng lúc ấy em không cảm thấy đau, mà rất sốc, cứ nghĩ như đang trong thước phim quay chậm hoặc trong mơ. Bị những chiếc răng sắc như dao cắm sâu vào đùi, Addison cố hét lên thật lớn, để được anh trai nghe, nhưng không thành tiếng.

Cách đây hơn một năm, Addison bị con cá mập hung hãn cướp mất một chân. (ảnh: Addison Bethea/FB)

Rồi Rhett cũng lao được xuống nước và bơi tới ôm lấy em gái khi chiếc chân vẫn còn nằm trong hàm cá mập. Giữa lúc sinh tử, Addison nhớ lại những mẹo đã được học trong chương trình Discovery’s Shark Week lúc còn nhỏ xíu, em bắt đầu đánh trả con thú bằng cách đấm vào phần mũi của con cá mập.

“Da nó giống như giấy nhám. Nhãn cầu nó to như quả bóng chày, rất nhớp nháp. Con vật to lớn vô cùng, và phải cố gắng hết sức em mới thò tay vào mang, chọc vào mắt, cạy miệng nó,” Addison kể. Con cá mập nhả Addison ra.

May sao lúc đó, từ bãi biển Keaton lân cận, một người đàn ông đi xuồng cao tốc đến giúp đỡ. Rhett đưa em gái lên xuồng, cầm máu cho em. Vốn là lính cứu hỏa, những cảnh kinh hoàng như vậy trở nên quen thuộc với Rhett, vậy mà khi lên xuồng, anh vẫn bị sốc khi nhìn thấy chân nát bấy của em gái mình.

Addison rơi vào mê sảng, lúc con xuồng chạy với tốc độ cao để nhanh chóng vô bờ. Rhett liên lạc với đội ứng phó khẩn, yêu cầu họ cử một trực thăng cứu hộ đến hiện trường.

Con xuồng lao đến trạm cứu hộ khẩn cấp ở bãi biển Keaton. Addison được đưa lên xe cứu thương. 5 phút sau, trực thăng cứu hộ có mặt.

Phi hành đoàn ngạc nhiên khi thấy cô vẫn còn nói được. Một người hỏi: “Tôi biết đây là một câu hỏi sáo rỗng, nhưng em có thấy đau không?” Addison trả lời “Có”, rồi lịm đi. Đó là tất cả những gì cô nhớ.

Sau 15 phút bay, trực thăng hạ cánh xuống bệnh viện Tallahasse. Vết thương rất nghiêm trọng, Addison mất rất nhiều máu khi các bác sĩ thực hiện ca mổ.

Bethea tỉnh dậy với cảm giác “tồi tệ nhất từ trước đến nay” và thấy mẹ mình ngồi bên cạnh, và chân thì bị cắt cụt quá gối. Em phải nằm viện một tuần, ba ngày chăm sóc đặc biệt và trải qua nhiều ca giải phẫu khác, và cuối cùng là được lắp chân giả, rồi trải qua quá trình phục hồi vật lý trị liệu.

Thật phi thường, là ở mọi giai đoạn, Addison đều vượt mong đợi của các bác sĩ. Em cũng nhận thư động viên từ khắp nơi, bạn bè, người yêu đến thăm hàng ngày. Gia đình cũng luôn ở bên, giúp tinh thần cô luôn vững vàng.

“Ngày nào bố em cũng nói ‘hôm nay sẽ là một ngày tốt lành’. Mỗi người đến thăm, đều tạo cho em sự khác biệt để vững tâm hơn. Nếu không có tình thương yêu của mọi người, em không biết mình vượt qua giai đoạn kinh khủng ấy như thế nào nữa,” Addison nói.

Addison hoàn thành chương trình trị liệu chỉ trong một tháng rưỡi, trong khi với người khác bị cắt cụt chi, phải mất tới 5 tháng. Cô gái trở lại trường và nhanh chóng tự tin sải bước với chiếc chân giả.

Bethea trong ngày tốt nghiệp. (ảnh: Addison Bethea/FB)

Bây giờ, sau một năm, Addison có thể đi lại với tốc độ bình thường như lúc còn đủ hai chân, thậm chí có thể tập gym, và tất nhiên không thể thiếu bơi lội, chèo thuyền, lướt sóng,… là những phần quan trọng “không thể từ bỏ” của cuộc sống cô gái trẻ.

Tháng Năm vừa qua, Addison đã tốt nghiệp trung học, em muốn học đại học ngành vật lý trị liệu, để “giúp đỡ tốt cho các bệnh nhân và đưa cho họ những lời khuyên của bản thân em, những điều em đã vượt qua thử thách như thế nào,” Addison nói.

Share:

Ý kiến độc giả
Quảng Cáo

Có thể bạn chưa đọc

Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Quảng Cáo
Share trang này:
Facebook
Twitter
Telegram
WhatsApp
LinkedIn
Email
Kênh Saigon Nhỏ: